/tmp/aeofo.jpg
Nào hôm nay chúng ta cùng nhau vẽ sơ đồ tư duy bài thơ đất nước nha. Bạn đã bao giờ cảm thấy niềm tự hào, tự tôn dân tộc chảy bóng trong mình chưa? Và bạn đã bao giờ hình dung ra Đất Nước trong tim mình nó như thế nào chưa. Mình nghĩ là chưa vì chúng ta đang ở thời bình và ở độ tuổi của các bạn vẫn còn chưa đủ sâu sắc để hiểu được như thế nào là tình yêu quê hương.
Nhưng có một khái niệm rất rõ ràng và cụ thể về Đất Nước đã được nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm miêu tả rất rõ, rất chi tiết và mong rằng qua bài viết này Toploigiai sẽ giúp mọi người hiểu rõ bài thơ và cả tình yêu Đất Nước trong các bạn.
Nội dung bài viết
Đất nước bắt nguồn từ những thứ gần gũi, giản dị với dáng hình của bà, của cha, của mẹ đầy thân thương. Là sự thiêng liêng với những phong tục tập quán truyền thống hào hùng và bắt đầu và gắn liền với ca dao, truyền thuyết, cổ tích.
Không gian Đất Nước vừa đời thường thân quen với mọi người vừa lớn lao bao la hùng vĩ. Đất Nước hóa thân, kết tinh trong mỗi con người . Vì vậy mỗi cá nhân phải có trách nghiệm gìn giữ phát triển nó, truyền lại cho thế hệ tiếp theo.
Ở nơi nào trên Đất Nước cũng lưu dấu những vẻ đẹp huyền thoại của nhân dân. Những ngọn núi dòng sông chỉ trở thành thắng cảnh khi gắn liền với con người được cảm thụ qua tâm hồn, qua lịch sử dân tộc.
Qua đó nhấn mạnh vai trò của bốn nghìn lớp người vô danh và bình dị đã đóng góp máu xương cho đất nước dù tên tuổi, cống hiến của họ không được hậu thế lưu giữ, lưu truyền.
Đây là cuộc chạy đua tiếp sức không biết mệt mỏi của bao thế hệ người Việt Nam. Cái mà họ truyền cho nhau, tiếp sức cho nhau là ngọn đuốc của sức sống bền bỉ, dẻo dai của dân tộc.
Khi nói đến Đất Nước của nhân dân, tác giả mượn văn học dân gian để nhấn mạnh thêm vẻ đẹp của “Đất Nước về ca dao thần thoại“.