/tmp/uvxxg.jpg
Nội dung bài viết
Chào mừng 78 năm ngày thành lập MTTQVN (17.11.1930 – 17.11.2008)
Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam ta
Luôn luôn thân thiết với muôn nhà
Động viên, đoàn kết toàn dân tộc
Đánh đuổi xâm lăng giữ nước nhà.
Sức mạnh toàn dân tăng gấp bội
Tiềm năng cả nước được thăng hoa
“Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết
Thành công, thành công, đại thành công”*
Tác giả: Trường Phi Bảo
Tôi muốn viết bài thơ
Cho cuộc tình duy nhất
Về con bướm, cành hoa
Theo ý vần ngọt mật
Thổi phồng sự chân thật
Tôi nghĩ mãi về anh
Ơi chàng trai hiền lành
Dù dăm lần tàn nhẫn
Bài thơ không niềm hận
Bài thơ chẳng niềm đau
Tôi muốn viết tặng nhau
Những gì trong kỷ niệm
Cảm xúc thật khan hiếm
Ít nhất là lúc này
Tôi loay hoay tìm kiếm
Cố gom mọi đắm say
Nhưng cánh bướm chợt bay
Và cành hoa chết héo
Như tôi của hôm nay
Trong nụ cười gượng gạo
Tôi muốn viết về nhau
Về anh và tất cả
Cuộc tình trôi mau quá
Còn chăng chỉ phôi pha
Rồi mọi thứ đi qua
Bước chân anh cũng thế
Tôi chỉ còn dâu bể
Tôi chỉ còn chán chê
Tôi viết trong hôn mê
Về mối tình đã chết
Sợ đặt dấu chấm hết
Thơ tôi thành trống trơ
Thôi thì tôi lại mơ
Thôi thì tôi lại kể
Chuyện người ngang đời tôi
Dẫu biết là không dễ…!
Tác giả: Tam Muội
Mười mấy năm ròng biệt cố hương
Chiều nay sẵn dịp ngó ngang đường
Cũng căn nhà ngói, giàn Thiên Lý
Một thuở êm đềm…bao vấn vương
Chạnh lòng da diết nhớ thời qua
Em chải suối mây dưới ráng tà
Nhả khói lưu hình, anh vẽ lại
Nét hồn nhiên lẫn chút kiêu sa
Ngập ngừng nghèn nghẹn ứa hàng mi
Thổn thức chồm lên siết chặt ghì
Tuế nguyệt tưởng chừng nguôi quá khứ
Nào ngờ trỗi dậy rớt lâm li
Kiệu đã rước dâu về với chồng
Sánh vai, kề bước, mẫn mùi không
Ấm chăn, gối cặp, nồng hương lửa
Hay lạnh lẽo đê, nước ngập đồng?
Nỗi buồn bất chợt khiến suy tư
Kỷ niệm tuổi hoa rụng nát nhừ
Bởi đoá Mộc Lan hề có thể
Cắm bình sành xốp vốn nung hư
Tình đầu sâu sắc, khắc tim đơn
Chẳng oán, chẳng than, chẳng giận hờn
Nhưng tận đáy hồ ươm ngụm đắng
Để hoài ray rứt khổ từng cơn
Con đò vắt vẻo ngược trường giang
Chậu vỡ, gương rơi, duyên lỡ làng
Bảng lảng tà huy đành tiễn biệt
Từ đây nhật ký thổi sang trang.
Tác giả: Tam Muội
Chiều sương lạnh bến sông xưa quạnh vắng
Nước lững lờ mây lẳng lặng dòng trôi
Thán chim cuốc từng hồi nghe mặn đắng
Em thẫn thờ dưới rặng liễu đơn côi
Đời ngang trái nên đôi mình dang dở
Để con đò nức nở trước mù giăng
Xa ánh tỏ chị Hằng buông nhung nhớ
Anh đi rồi trăn trở đọng giá băng
Anh có cảm ánh trăng giờ nhợt nhạt
Đám lục bình xuôi giạt giữa lênh đênh
Lối vào mộng bồng bềnh trong bát ngát
Gió đông luồn man mát chuỗi buồn tênh
Chân thất thểu chênh vênh đường qua suối
Chạnh nỗi niềm những buổi đón đưa nhau
Chiếc cầu nhỏ cũng dàu dàu tiếc nuối
Bởi bóng hình rong ruổi khiến lệ đau
Nét nguệch ngoạc bạc màu vì nước mắt
Lời Mẹ Cha ép bắt phải lấy chồng
Phận hiếu nữ dẫu không theo sắp đặt
Nhưng cuộc đời khe khắt mãi cùm gông
Bầu u tịch bỗng giông từ đâu đến
Sấm sét đùn đang nện xuống trần gian
Như giày xéo tâm can bờ hổn hển
Sóng dập dềnh ngọn nến lịm miên man
Đành lỗi hẹn cung đàn im phím lạc
Tiết xuân về ngơ ngác lá vẫn rơi
Thuyền năm ấy ra khơi vào biển bạc
Dẫu xót lòng cũng thác đổ tình lơi.
Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Một mình thân mảnh khảnh
Sức lực được mấy hơi ?
Kết đoàn gây sức mạnh
Xây nhà cao chọc trời
Nơi nơi thành giàu có
Dư dả dùng trong nhà
Mỗi người chuyên một thứ
Cuộc sống hóa bao la
Nào nhà nông trồng lúa
Sản xuất cả trái hoa
Kìa thương gia mua bán
Hàng hóa phơi bày ra
Giới công cán kỹ nghệ
Giúp cho đời một tay
Chế đồ xài không hết
Rồi nghĩ chuyện trên mây
Xã hội thêm phong phú
Vui ca hát đó đây
Có đám văn nghệ sỹ
Tình yêu càng đắm say !
Nuôi con do cha mẹ
Mong trẻ lớn khôn thay
Thành người nhờ giáo dục
Không quên ơn cô thầy …
Thế giới luôn trao đổi
Không ngừng nâng thêm cao
Trao nhau niềm cởi mở
Tương lai như ước ao
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Tàu kia chiến hạm của quân thù
Lũ khựa ngang tàng thả lính bu
Đuổi dạt người Nam đày ngưỡng bí
Vần xoay cảnh Bắc vượt phương tù
Không còn hạnh phúc tâm hoài thỉnh
Chẳng được yên bình trí mãi tu
Đói khổ thầm mong đừng nghiệt ngã
Vòng tay thắt chặt hưởng ân bù.
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Ngày mồng 6 tháng 3
Bỗng thêm ca nhiễm mới
Tháng 3 thơm hoa bưởi
Sao Hà Nội buồn ghê
Chẳng vì Corona
Mà vì ta nông nổi
Tranh nhau từng quả chuối
Giành mua gói mì tôm
Khi đất nước ngày đêm
Đầy lùi con Covid
Bác sỹ trong bệnh viện
Trực suốt ngày triền miên
Những chiến sỹ biên cương
Giữ yên từng tấc đất
Không cho người khác đến
Mang dịch vào Việt Nam
Còn bao nhiêu tấm gương
Phát khẩu trang miễn phí
Nên xin người hãy nghĩ
Đừng làm thêm rối bời
Truyền thống ta biết rồi
Khó khăn càng đoàn kết
Ngày xưa không sợ chết
Bây giờ còn lo gì
Nên cứ yêu đời đi
Hát bài ca đoàn kết
Sẻ chia cùng nhau bước
Qua mùa dịch Covi.
Tác giả: LÊ NGỌC DŨNG
Tàu kia chiến hạm của quân thù
Lũ khựa ngang tàng thả lính bu
Đuổi dạt người Nam đày ngưỡng bí
Vần xoay cảnh Bắc vượt phương tù
Không còn hạnh phúc tâm hoài thỉnh
Chẳng được yên bình trí mãi tu
Đói khổ thầm mong đừng nghiệt ngã
Vòng tay thắt chặt hưởng ân bù.
Tác giả: Hà Huyền Chi
Mỗi năm mời họp đôi lần
Chiếu trên chiếu dưới cứ lần lần thưa
Con Hồng cháu Lạc buồn chưa
Ba cây chụm lại vẫn thừa … hai cây.
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Một mình thân mảnh khảnh
Sức lực được mấy hơi ?
Kết đoàn gây sức mạnh
Xây nhà cao chọc trời
Nơi nơi thành giàu có
Dư dả dùng trong nhà
Mỗi người chuyên một thứ
Cuộc sống hóa bao la
Nào nhà nông trồng lúa
Sản xuất cả trái hoa
Kìa thương gia mua bán
Hàng hóa phơi bày ra
Giới công cán kỹ nghệ
Giúp cho đời một tay
Chế đồ xài không hết
Rồi nghĩ chuyện trên mây
Xã hội thêm phong phú
Vui ca hát đó đây
Có đám văn nghệ sỹ
Tình yêu càng đắm say !
Nuôi con do cha mẹ
Mong trẻ lớn khôn thay
Thành người nhờ giáo dục
Không quên ơn cô thầy …
Thế giới luôn trao đổi
Không ngừng nâng thêm cao
Trao nhau niềm cởi mở
Tương lai như ước ao