/tmp/cokzq.jpg
Với các mẫu Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia hay, ngắn gọn nhất sẽ giúp học sinh nắm được nội dung chính của các tác phẩm qua đó dễ dàng soạn văn lớp 11 hơn.
A/ Nội dung bài Hạnh phúc của một tang gia
Vũ Trọng Phụng là một nhà văn nổi tiếng, xuất sắc trong nền văn học của Việt Nam. Đa số các tác phẩm của ông nói về các mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống hay phê phán những lối sống lệch lạc của con người. một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông đó là Số đỏ, trong chương trình học phổ thông chúng ta được học một đoạn trích mang tên Hạnh phúc một tang gia. Đoạn trích phê phán lối sống lệch lạc và đua đòi của một gia đình.
B/ 5 mẫu Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia
Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia – mẫu 1
Cụ tổ đã ngoài 80 mà vẫn cứ sống mãi, đám con cháu chí hiếu mong ngày mong đêm cụ tổ sớm quy tiên để chúng chia ra tài. Ước mong của đám con cháu đã thành hiện thực khi Xuân Tóc Đỏ trong một lần nổi giận đã công khai tội hoang dâm của cô Hoàng Hôn- cháu gái cu tổ. Xuân làm việc này chỉ vì hợp đồng với ông Phán- chồng cô Hoàng Hôn. Ông Phán đã thuê Xuân quảng cáo mình là người chồng mọc sừng với giá mười đồng. Uất ức vì sự đồi bại của con cháu, sau 3 ngày ngắc ngoải, cụ cố Tổ hơn 80 tuổi chết thật. Cụ cố Hồng, vợ chồng Văn Minh, ông phán-mọc-sừng, cậu tú Tân, cô Tuyết… cả bọn con cháu vô cùng sung sướng. Người chết được quan trên khám qua loa đã được khâm liệm, gần một ngày rồi mà chưa phát phục. Sau khi cụ bà đi thu xếp việc cưới chạy tang cho Tuyết không đi đến đâu, Văn Minh hứa là sẽ tìm cách cho Tuyết lấy chồng một cách danh giá thì cụ cố Hồng mới cho phát phục. Bầy con cháu tưng bừng vui vẻ đi đưa giấy cáo phó, gọi phường kèn, thuê xe đám ma. Bảy giờ sáng hôm sau thì cất đám. Có 2 tên cảnh sát Min Đơ, Min Toa được thuê giữ trật tự. Tuyết mặc bộ đồ Ngây thơ đi mời trầu. Đám ma theo cả lối Ta, Tàu, Tây. Có kiệu bát cống, có lợn quay đi lọng, có đến ba trăm câu đối, vài ba trăm người đi đưa. Có lốc bốc xoảng, bu dích và vòng hoa. Khi đám ma đi được 4 phố khi vợ chồng Typn, bà Phó Đoan và mấy người nữa đang lào xào phê bình thái độ của Xuân thì bỗng có 6 chiếc xe, trên có sư chùa Bà Banh, xe nào cũng che 2 lọng xuất hiện. Hai vòng hoa đồ sộ, một của báo Gõ Mõ, một của Xuân len vào hàng đầu. Cậu tú Tân vội bấm máy. Cụ bà chạy lên, sung sướng vì ông Đốc Xuân đã không giận mà lại giúp đáp phúng viếng đến thế, và đám ma như kể đã là danh giá nhất tất cả. Bọn quan khách thì cười tình với nhau, bình phẩm nhau, chê bai nhau,… Lúc hạ huyệt, cậu tú Tân bắt bẻ từng người một để chụp ảnh. Ông pháp mọc sừng, khóc to “Hứt! Hứt! Hứt!” bí mật dúi vào tay Xuân cái giấy bạc năm đồng gấp tư… Nó nắm tay cho khỏi có người nom thấy…
Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia – mẫu 2
Hạnh phúc của một tang gia xoay quanh câu chuyện của một người chết là cụ Cố Hồng, từ khi cụ sắp chết đến khi chết thật. Chuyện nhặng xị bắt đầu cũng xảy ra từ khi ông cụ mất và câu chuyện cũng chỉ có ý nghĩa từ giây phút này. Cụ chết để lại cho con cháu cơ hội để khoe mẽ với thiên hạ những nghịch lý của “thế hệ con cháu” hiếu thảo bằng những bộ trang phục âu hóa nửa tây nửa ta lẫn những trò “Mèo mả gà đồng” của dâu con lẫn người xung quanh. Cái đám ma to tát cụ cố Hồng là một cuộc diễu hành của buổi lễ hội di động bằng mọi trò hề của tầng lớp trung thượng lưu. Qua đoạn trích, tác giả đã phơi bày những trò nhố nhăng, phi đạo đức lẫn truyền thống của những kẻ sống núp dưới gót giày thực dân xâm lược, là bức tranh toàn cảnh của xã hội đương thời đầy thối nát lúc ấy.
Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia – mẫu 3
Sau 3 ngày lâm trọng bệnh bố cụ cố Hồng qua đời, cái chết của ông để lại niềm vui sướng cho con cháu bởi họ có nhiều lợi ích. Câu chuyện đáng nói bắt đầu từ đây khi kẻ thì lo khoe mẽ, người thì lo kiếm chác lợi lộc cho bản thân mình. Không có sự buồn rầu của một đám tang thường thấy mà thay vào đó là sự tất bật trong việc chuẩn bị những bộ quần áo ma chay hiện đại, nửa tây nửa ta như để chứng minh cho sự hiếu thảo với người quá cố. Một đám tang linh đình và to lớn nhất. Đám tang còn thuê những tên cảnh sát giữ trật tự, những kẻ trung lưu với vẻ mặt buồn bã. Đám ma có trăm câu đối, vòng hoa phong cách đông tây kết hợp, khi đám ma diễu trên phố lớn thì có 6 chiếc xe sang trọng có lọng cùng sư chùa Bà Đanh, Xuân tóc đỏ xuất hiện càng khiến cho đám tang trở nên ồn ào và sang trọng. Đám tang là nơi người ta thương tiếc người đã khuất nhưng ở đây không như lẽ thường tình, những con cháu tỏ vẻ đau buồn trong giả tạo và đám tang chỉ là nơi khoe mẻ, trục lợi, là nơi bọn tầng lớp trung lưu bình phẩm, đánh giá nhau.
Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia – mẫu 4
Cuối cùng sau ba ngày ngắc ngoải thì cụ cố Hồng cũng chết hẳn. Cái chết của cụ làm người trong nhà sung sướng, sung sướng vì được dịp hiếm khoe mẽ sự giàu có với bản dân thiên hạ. Cụ Hồng mơ màng đến lúc mặc bộ xô gai, lụ khụ chống gậy được người ta chỉ trỏ nói “con giai lớn đã già thế kia à”. Đám tang được tổ chức theo nghi thức của xã hội thượng lưu, các tài tử thi nhau chụp ảnh như đang trong hội chợ. Trong lúc đưa tang ai nấy cũng cố trưng ra bộ mặt buồn rầu nhưng lại luôn bàn về những chuyện nhà cửa, vợ con, yêu đương,… Khi hạ huyệt cậu Tú Tân còn nhiệt tình ra hướng dẫn mọi người cách tạo dáng để có bức hình đẹp, cụ Hồng khóc lóc mà ngất đi, ông Phán cố khóc to với âm thanh lạ lén đưa cho Xuân tóc đỏ tờ giấy bạc. Tất cả đều là sự diễn kịch được sắp xếp, một vở kịch lố lăng của những kẻ sống trong thế giới thượng lưu.
Tóm tắt bài Hạnh phúc của một tang gia – mẫu 5
Qua chương Hạnh phúc của một tang gia, Vũ Trọng Phụng bộc lộ xuất sắc tài kể chuyện của mình. Bút pháp của Vũ Trọng Phụng giỏi ở chỗ phóng đại mà như không phóng đại, làm cho mọi việc đều như thật và hơn thật, ông chú ý đến các mâu thuẫn giữa hiện tượng và bản chất, khai thác triệt để nhằm gây nên những tràng cười có ý nghĩa phê phán sâu sắc. Cảnh đám ma hiện ra như một màn hài kịch sinh động, một bức biếm hoạ khổng lồ và chi tiết về cái xã hội tự xưng là thượng lưu, sang trọng ở Hà Nội thời đó đang phơi bày tất cả cái bản chất lố lăng và đồi bại trước mắt mọi người.
C/ Hoàn cảnh sáng tác và Giá trị
– Hoàn cảnh sáng tác: Đoạn trích thuộc chương XV của tiểu thuyết Số đỏ. Tiểu thuyết này được viết và đăng báo năm 1936, in thành sách năm 1938.
– Giá trị nội dung: Qua đoạn trích tác giả phê phán mạnh ẽ bản chất giả dối và sự lố lăng đồi bại của xã hội thượng lưu ở thành thị những năm trước cách mạng.
– Giá trị nghệ thuật:
+ Hàng loạt các câu văn kết hợp những từ đối chọi chan chát tạo ra ý vị trào phúng đầy chua chát: Hạnh phúc của một tang gia; thành thử tang gia ai ai cũng vui vẻ cả,…
+ Lối nói ngược đầy mỉa mai, giễu cợt.
+ Cách đặt tên nhân vật, sự vật hài hước, châm biêm: Văn Minh, cậu Tú Tân, bộ đồ Ngây thơ.