/tmp/fnnti.jpg
Xem thêm Soạn bài Cây bút thần
Mã Lương là một cậu bé mồ côi nhưng vô cùng thông minh và rất say mê học vẽ khi còn nhỏ. Cậu vẽ khắp nới trên núi, ven sông, dưới nước, .. nhưng vì nhà nghèo, nên dù có ao ước em cũng không mua được bút để thỏa niềm đam mê của mình. Một hôm, em nằm mơ được một cụ già râu tóc bạc phơ tặng cho một chiếc bút thần bằng vàng. Mã Lương cảm ơn và sung sướng vô cùng. Cậu vẽ nào chim thì chim bay lên trời, vẽ cá thì cá trườn xuống nước. Cậu vẽ cuốc, vẽ cày, vẽ đèn, vẽ thùng nước cho những người lao động nghèo. Thấy thế, tên địa chủ tham lam bèn sai đầy tớ bắt Mã Lương để về vẽ cho hắn. Bị từ chối, hắn vô cùng cáu giận, đem giam Mã Lương vào chuồng ngựa và không cho ăn. Mã Lương vẽ bánh để ăn, vẽ lò để sưởi. Địa chủ càng tức giận và bèn sai đầy tớ giết Mã Lương để lấy được cây bút thần. Cậu bé vẽ thang để trèo ra ngoài, vẽ ngựa để chạy trốn, vẽ cung tên bắn chết tên địa chủ cầm dao chạy theo. Đến một thị trấn, Mã Lương vẽ tranh để kiếm sống. Vì sơ ý, cậu để lộ cây bút thần. Tên vua tham lam bắt Mã Lương vẽ theo ý hắn. Cậu bé không chịu. Thay vì vẽ rồng, vẽ phượng thì Mã Lương vẽ con cóc ghẻ, con gà trụi lông. Nhà vua tức lắm, bèn cướp lấy bút thần nhưng hắn vẽ núi vàng thì lại hiện ra một núi đá, vẽ cả thỏi vàng thì thành ra con mãng xà toan nuốt chửng cả vua. Vì thế, ông ta bèn nghĩ cách dỗ dành và hứa gả công chúa cho Mã Lương. Mã Lương giả vờ đồng ý rồi vẽ biển xanh, vẽ thuyền rồng cho vua cùng cả triều đình đi chơi ngắm cá. Cuối cùng, cậu vẽ những cơn cuồng phong dữ dội nhấn chìm thuyền rồng, chôn vùi tên vua độc ác và tham lam. Sau đó, không ai biết Mã Lương đi đâu. Có người nói cậu trở về quê cũ nhưng cũng có người lại nói cậu đi khắp nơi, dùng cây bút thần để giúp đỡ người nghèo.