/tmp/iuhrm.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Tả một lực sĩ đang cử tạ lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả một lực sĩ đang cử tạ hay.
Đề bài: Tả một lực sĩ đang cử tạ.
1. Mở bài
– Giới thiệu cho người đọc biết, em đã được chứng kiến cảnh người lực sĩ đang cử tạ ở đâu? (Cứng kiến trực tiếp hay xem trên vô tuyến, trên phim ảnh, báo chí, sách vở…).
2. Thân bài
– Miêu tả lại chân dung của người đó khi bước ra sân khấu.
– Miêu tả hành động của người lực sĩ khi nâng tạ.
3. Kết bài
– Hình ảnh người lực sĩ gợi cho em sự thích thú và thán phục như thế nào?
– Từ đó em rút ra được bài học gì về vai trò của sức khoẻ và quá trình rèn luyện sức khoẻ.
Một cô bé như tôi vốn ít quan tâm đến thể thao mà chỉ thích xem chương trình nấu ăn và thời trang. Nhưng dịp đó, SEA Games đang diễn ra rất sôi nổi. Tối nào trong bữa cơm, gia đình tôi cũng xem các trận thi đấu và cổ vũ rất nhiệt tình cho đội chủ nhà Việt Nam. Nhờ đó, tôi được chiêm ngưỡng hình ảnh một lực sĩ đang cử tạ rất tuyệt.
Cử tạ là bộ môn thi đấu ngày càng được nhiều người quan tâm. Không chỉ nam giới mà bây giờ có nhiều cô gái cũng tham gia nên càng tạo thêm tính hấp dẫn. Vì không mấy khi xem thể thao nên tôi chẳng biết vận động viên nào cả. Nghe họ nói, tôi biết lực sĩ chuẩn bị thi đấu là vận động viên Hoàng Anh Tuấn – một lực sĩ đang nổi tiếng ở nước nhà. Nhìn anh thật ấn tượng.
Tuy anh không cao lớn lắm nhưng trông rất khỏe mạnh với những bắp thịt săn chắc. Hai cổ tay và hai đầu gối của anh được quấn những dải băng. Đặc biệt là gương mặt với đôi lông mày rậm toát lên vẻ cương nghị. Nhìn anh thật tự tin bước vào sàn đấu. Anh hít thở một hơi thật dài, bình tĩnh cúi xuống. Còn tôi, bỗng dưng thấy hồi hộp lạ và thầm mong lực sĩ Anh Tuấn sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Một tiếng chuông vang lên, lực sĩ vào cuộc đấu. Gương mặt cương nghị của anh bộc lộ đầy sự quyết tâm. Hai đầu lông mày kéo lại gần nhau hơn. Môi anh mím chặt lại, trên trán những đường gân nổi lên mỗi lúc một rõ thể hiện sức nặng của quả tạ. Hai cánh tay của anh nom săn chắc hơn bao giờ hết. Phần cơ nổi lên cuồn cuộn tựa như được làm bằng thép nung. Quan trọng nhất là đôi chân của người lực sĩ. Hai chân trụ vững chãi như dính liền trên mặt đất, từ từ nâng lên cao, đưa người và quả tạ đến đích. Hai cánh tay anh thẳng, giang rộng hình chữ V khiến tôi liên tưởng đến biểu tượng của đất nước Việt Nam và sự chiến thắng. Khuôn mặt người lực sĩ mỗi lúc đỏ thêm lên theo sức nặng của quả tạ. Có một tích tắc, đôi tay anh run run như làm rơi quả tạ xuống đất khiến khán giả kêu ồ lên.
Mắt tôi không rời màn hình, tay tôi thì đã đặt lên ngực trái từ bao giờ. Có lẽ tôi còn hồi hộp hơn mọi người nữa. Nhưng thật may, sự cổ vũ nhiệt tình của hàng triệu con tim nơi quê nhà đã tiếp thêm sức mạnh cho anh. Đôi tay, bàn chân anh cứng cáp lạ thường. Dường như đã chuẩn bị sẵn sàng, anh nhanh nhẹn xoạc chân, hai tay đưa quả tạ lên cao đầy cương quyết. Tiếng hô ngắn nhưng vang của anh như một nốt nhạc cao vút, kết thúc màn thi đầy ấn tượng và gay cấn. Sau vài giây, anh hạ tay, đặt quả tạ xuống nền một cách bình thản. Trên trán anh đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng nụ cười rạng rỡ trên môi khiến khán giả nức lòng. Anh cúi người, vẫy tay chào khán giả. Đôi mắt anh sáng lên niềm tin chiến thắng.
Người lực sĩ lùi vào bên trong rồi mà hình ảnh của anh vẫn hiện lên rõ rệt trong tôi. Trước đây tôi vẫn cho rằng thể thao có gì hay chứ, thật khô khan và buồn tẻ. Nhưng hôm nay qua cuộc thi đấu này mà tôi mới vỡ lẽ, thể thao thật tuyệt vời. Nó cũng chứa đựng rất nhiều giá trị: sức khỏe, hiểu biết và tinh thần dân tộc… Thể thao đưa chúng ta đến gần nhau và đến gần với thế giới hơn. Chẳng vì thế mà đất nước ta ngày càng được bạn bè quốc tế coi trọng.
Sáng chủ nhật vừa rồi, trên truyền hình có phát sóng một chương trình thi đấu thể dục thể thao, được tổ chức tại nhà thi đấu của trung tâm Thành phố Hồ Chí Minh. Hôm đó có rất nhiều môn thi hấp dẫn như đấu vật, bóng bàn, bóng chuyền… nhưng em thích nhất vẫn là môn cử tạ. Nổi bật hơn cả, thi đấu hết mình hơn cả chính là vận động viên cử tạ Thạch Kim Tuấn đã xứng đáng đoạt Huy chương vàng trong cuộc thi này.
Sau lời giới thiệu của ban tổ chức, lực sĩ Kim Tuấn bước ra sàn đấu giữa tiếng vỗ tay cổ vũ nồng nhiệt của khán giả. Anh rất trẻ, chỉ độ khoảng hai năm, hai sáu tuổi thôi. Nhưng trong anh to khỏe và nặng kí lắm. Mái tóc đen làm tăng thêm vẻ cương nghị của gương mặt chữ điền. Đôi mắt đen sâu và sáng. Lông mày rậm. Anh đang khoác áo đội tuyển Việt Nam. Anh luôn nở nụ cười thân thiện rất dễ gần. Anh có khuôn mặt đẹp trai, ưa nhìn, và một thân hình trong giới thể thao cử tạ gọi là cân đối. Anh cao một mét bảy mươi hai, nặng bảy mươi hai kí lô gam. Vai rộng, ngực nở vòng cung, chân tay nổi bắp thịt cuồn cuộn trông mới khỏe mạnh làm sao! Nước da nâu bóng khiến cho anh trông giống như một bức tượng đồng đen sừng sững. Nhìn toàn thân hình người lực sĩ thì chắc hẳn mọi người đều thích và ao ước có được cái thân hình ấy. Một vẻ đẹp cường tráng và như một người mẫu về tầm vóc, được đúc nặn một cách hoàn hảo. Một vẻ đẹp do chăm chỉ luyện tập thể dục thể thao mà có.
Bước vào nơi thi đấu, lực sĩ mặc bộ quần áo lực sĩ màu xanh lam bó sát người và làm vài động tác khởi động. Những bắp thịt nổi lên, chúng chạy và hiện dần quanh cơ thể. Anh Kim Tuấn như một tượng đồng rắn chắc đang hiện ra trước mắt em. Lực sĩ Kim Tuấn khẽ nghiêng mình cúi chào khán giả. Cả hai khán đài vỗ tay vang dội, cổ động cho anh. Anh nở nụ cười thật tươi, hít một hơi thật sâu, thật căng. Nụ cười tự tin vào chiến thắng. Rồi anh Kim Tuấn bắt đầu bài thi đấu của mình. Quả tạ để ngang trước mặt, đó là hai vòng tròn to luồn vào đoạn sắt tròn nhẵn bóng. Anh choãi chân, lấy thế đứng vững vàng rồi cúi xuống nâng tạ. Vài giây trôi qua, cả ngàn ánh mắt hồi hộp theo dõi từng động tác của anh. Bất ngờ, anh nâng bổng hại quả tạ sắt nặng tám mươi kí lô giơ cao quá đầu một cách nhẹ nhàng giữa tiếng reo hò khen ngợi và tiếng hoan hô như sấm động. Một số khán giả ùa lên chúc mừng và tặng anh những bó hoa tươi thắm. Gương mặt lực sĩ rạng rỡ một niềm hạnh phúc.
Có được thành công hôm nay, chắc chắn anh Kim Tuấn đã phải trải qua một quá trình khổ luyện lâu lài. Ngắm nhìn lực sĩ Kim Tuấn, em ao ước ngày mai lớn lên, em cũng sẽ có được một thân hình và một sức mạnh như thế. Điều đó chẳng dễ dàng gì nhưng ông cha ta đã dạy: “Có chí thì nên”.
Trong dịp kỉ niệm ngày thành lập Đoàn ngày 26 tháng 3 vừa qua, em được ba cho đi xem hội khoẻ của thanh niên thành phố, tổ chức tại nhà thi đấu Phan Đình Phùng. Rất nhiều tiết mục hấp dẫn như vật tự do, cử tạ, karate, bóng bàn, bóng chuyền… nhưng em thích nhất vẫn là môn cử tạ. Bởi em cảm thấy ấn tượng nhất với vận động viên Huỳnh Quốc Long.
Lực sĩ Long có một thân hình rất đẹp. Anh cao khoảng một mét bảy mươi, nặng gần bảy mươi kí lô. Vai rộng, ngực nở, chân tay nổi bắp thịt cuồn cuộn trông mới khoẻ mạnh làm sao! Nước da nâu bóng khiến cho anh trông giống như một pho tượng đồng đen sừng sững.
Lực sĩ khẽ nghiêng mình cúi chào khán giả rồi bắt đầu bài thi đấu của mình. Anh choãi chân, lấy thế đứng vững vàng rồi cúi xuống nâng tạ. Vài giây trôi qua, cả ngàn ánh mắt hồi hộp theo dõi từng động tác của anh. Bất ngờ, anh nâng bổng hai quả tạ sắt nặng tám mươi kí lô giơ cao quá đầu một cách nhẹ nhàng giữa tiếng reo hò khen ngợi và tiếng hoan hô như sấm động. Một số khán giả ùa lên chúc mừng và tặng anh những bó hoa tươi thắm. Gương mặt lực sĩ rạng rỡ một niềm hạnh phúc.
Kết thúc buổi thi đấu, em cảm thấy vô cùng vui sướng. Em hy vọng trong tương lai mình có thể trở thành một vận động viên cử tạ như anh Huỳnh Quốc Long.
Thể thao là sở thích của rất nhiều người trên thế giới. Có những hình ảnh thể thao đã tạo nên hiệu ứng mạnh mẽ trong toàn xã hội và để lại trong lòng người nhiều ấn tượng. Một lần tình cờ, em được nhìn thấy lực sĩ đang cử tạ và hình ảnh đó cho đến hôm nay vẫn in đậm trong ấn tượng của em.
Mỗi một mùa Olympic, SEA Games, đại hội thể thao… báo đài lại rầm rộ đưa tin những vận động viên xuất sắc. Tinh thần thể thao cũng lan tỏa khắp mọi nơi. Bố em rất thích thể thao nên thường xuyên cập nhật tin tức. Tình cờ, truyền hình có phát lại phần thi của một lực sĩ cử tạ. Đó là vận động viên của Việt Nam, tên là Thạch Kim Tuấn.
Hình ảnh đẩy tạ của Thạch Kim Tuấn đã thu hút sự chú ý của em. Trong không khí căng thẳng của cuộc thi, anh tự tin bước lên sàn thi đấu. Không giống như nhiều vận động viên cử tạ mà em thường thấy, nước da ánh màu rám nắng khỏe mạnh chứ không phải màu đồng lực lưỡng . Anh khá trẻ tuổi, khuôn mặt hiền lành, thân thiện mà đầy kiên nghị, quyết tâm. Bộ quần áo thi đầu ngắn tay, ôm chặt lấy thân hình tiêu chuẩn của lực sĩ với cơ bắp rắn chắc. Trên ngực áo trái gắn quốc kỳ Việt Nam cờ đỏ sao vàng rực rỡ. Hai cổ tay và hai đầu gối anh quấn những dải băng bảo hộ.
Khi tiếng chuông báo hiệu phần thi bắt đầu, anh hít sâu một hơi, gương mặt tự tin và quyết tâm. Giữa sàn thi đấu rộng lớn, hai cánh tay cơ bắp săn chắc của anh từ từ nâng tạ lên. Hai đầu lông mày trên khuôn mặt kéo lại gần nhau, những đường gân cũng nhanh chóng nổi lên trên vầng trán, môi anh mím chặt lại vì sức nặng gần ba trăm cân của tạ. Đôi chân vững vàng như trụ liền với mặt đất. Tất cả mọi người như nín thở dõi theo. Trái tim em cũng hồi hộp đến lạ. Anh vẫn bình tĩnh dùng hai tay hợp sức nâng tạ đến vai rồi từ từ chân trái đẩy về phía trước như tạo lấy nguồn sức mạnh lớn nhất, dứt khoát đẩy tạ lên cao. Lúc này, thân hình người lực sĩ đã ướt đẫm mồ hôi, nhưng đẹp như một pho tượng đúc. Trong tư thế đứng, trông anh vững chãi như một tượng đài. Bộ ngực săn chắc, nở nang hơi ưỡn ra phía trước đầy khí phách. Cơ bắp hai cánh tay, hai vai và hai chân cùng cuồn cuộn nổi lên. Hai tay mạnh mẽ nâng tạ lớn dang rộng hình chữ V trên đỉnh đầu. Hình ảnh ấy khiến em liên tưởng tới hai chữ Việt Nam thân thương. Cả khán đài như vỡ òa trong niềm vui, tiếng vỗ tay giòn giã vang lên ăn mừng chiến thắng. Trên khuôn mặt anh, một nụ cười bừng sáng. Một lát sau, anh hôn lên một tiếng dứt khoát, quả tạ nặng nề được bỏ xuống, người lực sĩ bước lên, hít thở tự do. Hai tay vung lên hạ xuống nhịp nhàng.
Anh đã chiến thắng, vận động viên của Việt Nam đã mang về chiến thắng vinh quang cho Tổ quốc. Trong tiếng hò reo của khán giả, tiếng chúc mừng chiến thắng từ ban tổ chức, anh nghiêng mình chào lá cờ Tổ quốc và khoác lên người, chạy quanh sân đấu. Theo bước chạy của vận động viên trẻ, cờ đỏ sao vàng tung bay.
Trận đấu đã kết thúc nhưng em vẫn cảm nhận được không khí sôi động ở khán đài. Tuy không được xem trực tiếp nhưng vẫn thấy thật hấp dẫn. Em tự hứa sẽ cố gắng học thật tốt để trong tương lai trở thành một vận động viên thi đấu đem lại vinh quang về cho đất nước.
Trong một lần tình cờ, em đã được xem một cuộc thi đấu cử tạ diễn ra trên truyền hình. Hình ảnh anh vận động viên của Việt Nam đã thu hút em ngay lúc đó.
Anh vận động viên xuất hiện trên màn ảnh là một vận động viên trẻ tuổi. Em nghĩ anh khoảng tầm hai mươi tuổi thôi. Anh có chiều cao khoảng 1m80. Em không được biết tên của anh vì trận đấu đã bắt đầu, phần giới thiệu đã trôi qua. Điều em cảm thấy vô cùng ấn tượng là những cơ bắp cuồn cuộn, thân hình rắn chắc và gương mặt ánh lên niềm tin của sự chiến thắng.
Anh vận động viên đang mặc trên mình một bộ quần áo bó sát cơ thể mang màu đỏ truyền thống của đội tuyển Việt Nam. Bộ quần áo ấy càng làm tăng thêm thân hình rất đẹp của anh. Vai rộng, ngực nở cùng làn da màu nâu bóng khỏe mạnh. Cổ tay và chân anh được quấn những mảnh băng màu đen. Khi trận đấu bắt đầu, anh vận động viên bước lên sàn.
Em cảm nhận được sự bình tĩnh và tự tin qua ánh mắt sáng ngời của anh. Sau khi cúi chào khán giả, anh bước choãi chân, lấy cho mình tư thế vững chãi nhất để bước vào thi đấu. Anh bắt đầu cúi người xuống để nâng mức tạ của mình, em thấy đôi lông mày của anh nhíu lại gần nhau. Môi anh mím thật chặt và những đường gân trên cơ thể anh cơ hồ hiện lên một cách thật rõ ràng. Hai cánh tay anh nắm chắc thanh sắt với hai quả tạ hai bên, rồi dần dần đưa nó lên cao một cách chậm rãi. Đôi chân cùng cơ thể anh rung lên nhè nhẹ cùng với sức nặng của quả tạ. Đôi chân đầy những cơ bắp nổi lên, mạnh mẽ và vững vàng.
Kì diệu chưa, anh đã đưa được quả tạ ấy lên qua đầu của mình bằng hai cánh tay cơ bắp cuồn cuộn. Sức nặng của tạ cộng với sự hồi hộp và niềm hi vọng của mình khiến cho gương mặt của anh đỏ rực lên. Nhưng ánh mắt của anh vẫn rực sáng. Sau vài ba giây ngắn ngủi, quả tạ được anh hạ xuống một cách dứt khoát và cương quyết. Vậy là kết thúc. Em cảm thấy tiếng vỗ tay, hò reo cổ vũ cho anh vang lên thật rộn ràng. Em lắng nghe mà cảm thấy vô cùng háo hức.
Cuối cùng, anh vận động viên đã vượt qua được rất nhiều đối thủ nặng ký để giành chiến thắng. Em cảm thấy vô cùng tự hào về thể thao của nước nhà.