/tmp/icynw.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Tả mẹ em đang nấu ăn lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả mẹ em đang nấu ăn hay.
1. Mở bài:
– Giới thiệu mẹ em khi đang nấu cơm trong bếp
Mẹ em thường bảo “Kho tàng của bố là vườn cây, kho tàng của chị em là góc học tập và kệ đồ chơi còn kho tàng của mẹ là gian bếp”. Em rất thích ngắm nhìn hình ảnh mẹ khi đang nấu cơm.
2. Thân bài :
a. Giới thiệu mẹ em: (Ngoại hình, tính cách)
– Mẹ năm nay bao nhiêu tuổi?
– Miêu tả ngoại hình của mẹ chú ý vào những điểm nổi bật (vóc dáng, làn da, đôi mắt, khuân miệng, giọng nói,…)
– Tính cách của mẹ (đối với người thân, đối với hàng xóm, với đồng nghiệp, với những người xa lạ,….)
– Nghề nghiệp của mẹ là gì?
– Khái quát chung lại về mẹ.
b. Miêu tả khi mẹ nấu ăn:
– Món ăn mẹ nấu là gì? Vì sao mẹ lại nấu món ăn đó? Có nhân dịp gì không?
– Cách mẹ chuẩn bị nguyên liệu để nấu món ăn đó như thế nào?
– Cách mẹ thực hiện món ăn đó? (chú ý miêu tả cụ thể, chi tiết vì đây là nội dung chính của bài.)
+ Sơ chế nguyên liệu.
+ Chế biến món ăn.
+ Trang trí, bày biện món ăn.
– Cảm nhận của em và mọi người về món ăn mẹ nấu
3. Kết bài:
– Tình cảm, cảm nghĩ của em đối với mẹ
Mẹ, tiếng gọi thân thương ấy luôn làm trái tim em xao động. Mẹ luôn hy sinh vì gia đình, lo từng bữa cơm, chăm sóc mọi người tỉ mỉ. Hình ảnh mẹ trong em luôn thiêng liêng và cao cả, đặc biệt hình ảnh mẹ em đang nấu cơm luôn in đậm trong tâm trí em.
Sau một ngày đi làm mệt mỏi, vừa trở về nhà, mẹ đã đi vào bếp nấu cơm. Vẫn mặc nguyên bộ áo xanh công nhân, mẹ tất bật chuẩn bị mọi thứ cho bữa tối. Những nguyên liệu tươi ngon vừa được mẹ mua ngoài chợ được xử lý nhanh chóng. Con cá diêu hồng mẹ đem rửa sạch, cắt thành khúc rồi ướp gia vị để chuẩn bị kho. Em ngồi một bên nhặt rau phụ mẹ. Những ngọn rau muống xanh tươi mơn mởn chắc chắn sẽ cho ra một đĩa rau thơm ngon, đẹp mắt. Vừa nấu cơm, mẹ vừa hỏi những việc của em hôm nay, thi thoảng lại giảng cho em về cách làm các món ăn.
Đeo lên chiếc tạp dề màu đỏ, mẹ bắt tay vào chế biến các món ăn. Cá sau khi được cho vào ướp gia vị, mẹ cho vào nồi kho tộ. Đôi tay gầy gầy xương xương của mẹ làm nhanh thoăn thoắt. Những ngọn rau sau khi được rửa sạch cho vào nồi nước sôi để luộc. Sức nóng tỏa ra từ chiếc bếp làm trán mẹ lấm tấm mồ hôi. Em đứng cạnh tò mò hỏi mẹ là cho gia vị thì cho mấy thìa. Mẹ quay sang nhìn em nở nụ cười, chiếc má lúm hiện rõ trông vô cùng duyên dáng, đôi mắt bồ câu tràn đầy tình yêu thương. Mẹ nói rằng nấu ăn nhiều thì sẽ quen tay chứ không bao giờ công thức bao nhiêu thìa muối, bao nhiêu thìa mì cả. Nhìn mẹ nấu ăn em bất chợt tưởng tượng rằng căn bếp nhỏ này chính là một vương quốc nhỏ, nơi mà những chiếc xoong, chiếc thìa, những gia vị, món ăn chính là những người dân, còn mẹ chính là một nữ hoàng trong vương quốc nhỏ ấy. Vị nữ hoàng ấy bằng tất cả tình yêu thương của mình tạo nên những món ăn tuyệt vời nuôi lớn em. Sau khoảng nửa tiếng, một mâm cơm ngon tuyệt đã xuất hiện vừa kịp lúc bố về. Cả nhà cùng ngồi quây quần bên nhau ăn cơm. Tuy rằng chỉ vài món đơn giản, không xa hoa nhưng em lại thấy rất ngon. Có lẽ bởi vì nó được làm ra bằng một loại gia vị đặc biệt. Đó là tình yêu thương dành cho gia đình của mẹ.
Hình ảnh mẹ đang nấu cơm đã in đậm trong tâm trí em. Nó trở thành nguồn động lực thôi thúc em luôn tiến về phía trước, vượt qua những khó khăn.
Trong gia đình em, người mà em thân thiết và yêu quý nhất chính là mẹ. Vì vậy nên thời gian rảnh của em em đều ở bên mẹ ngay cả khi mẹ đang làm việc hay nấu cơm. Em thích nhất là được nhìn ngắm mẹ khi mẹ đang chuẩn bị bữa cơm cho gia đình.
Ngày nào cũng vậy, cứ mỗi lần đi làm về là mẹ sẽ thay một bộ quần áo giản dị, búi gọn mái tóc lên và bắt đầu chuẩn bị bữa cơm cho gia đình em. Sau khi đeo chiếc tạp dề xinh xinh màu xanh vào người, mẹ sẽ bắt đầu lấy trong tủ lạnh ra rất nhiều thực phẩm tươi ngon mà mẹ đã chuẩn bị từ trước để làm nguyên liệu cho bữa cơm. Rau mẹ sẽ rửa sạch sau đó đun nước để luộc lên còn thịt mẹ sẽ rán lên cho em ăn. Từng khâu mẹ chuẩn bị đều đâu ra đó vô cùng tươm tấp. Dáng người nhỏ bé đó cứ chạy đi chạy lại để có thể nấu được bữa cơm gia đình thật ngon. Mẹ em giỏi lắm, mẹ có thể một mình sử dụng cả hai bếp để làm hai món ăn khác nhau. Đặc biệt em vô cùng ấn tượng với cách mẹ sử dụng dao trông thật điêu luyện như một người đầu bếp chuyên nghiệp.Từng loại rau hay từng miếng thịt dưới vết dao của mẹ đều được chia thành từng phần nhỏ vừa đủ trông rất hấp dẫn. Mẹ nấu ăn với cả niềm say mê và lòng nhiệt huyết như muốn cho cả gia vị yêu thương của mình vào trong món ăn. Có lẽ vì vậy mà từng món mẹ nấu lên đều được cả nhà tấm tắc khen ngon. Thỉnh thoảng trên trán mẹ sẽ đổ một vài giọt mồ hôi có lẽ vì đứng cạnh bếp đun quá nóng hoặc có thể do mẹ vừa phải làm việc vừa phải chuẩn bị bữa ăn cho gia đình nên chắc chắn sẽ thấy rất mệt. Thế nhưng chưa bao giờ em thấy mẹ than thở một câu nào mà ngược lại trên gương mặt mẹ còn toát lên niềm vui vẻ và say mê đến lạ. Đã có lần em hỏi mẹ xem mẹ có mệt không thì mẹ bảo rằng được nấu ăn cho những người mình yêu thương là một niềm hạnh phúc lớn lao. Quả thật mẹ như cho vào những món ăn của mình cả những tình yêu sự yêu thương tận tình của mẹ vậy. Mỗi bữa cơm mẹ chuẩn bị đều vô cùng đa dạng và vô cùng ngon miệng.
Hình ảnh mẹ đang nấu cơm sẽ mãi là một hình ảnh đẹp đầy ấm áp trong trái tim em. Em tự nhủ sẽ học nấu ăn để sau này có thể nấu giỏi như mẹ.
Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là “mẹ”. Mẹ là người nâng niu , nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay đã là ngày chủ nhật rồi , gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ và đẹp lắm. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường mặc những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ lặt rau, lặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng râu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ lặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.
Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.
Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ cắt xong và ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.
Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.
Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lớn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Trưa thứ bảy được tan học sớm, em tung tăng chạy về nhà khoe mẹ điểm 10 môn toán tiết 1. Rón rén, em nhẹ nhàng định bụng tạo bất ngờ cho mẹ thì em chợt bắt gặp hình ảnh mẹ đang tất bật chuẩn bị cho bữa cơm. Nhìn thấy mẹ, em mới thấy thấm thía sự vất vả, hy sinh và bao tình yêu thương mà mẹ dành cho gia đình
Đầu tiên, mẹ khéo léo lấy đủ hai bò rưỡi cơm để vo gạo, mẹ tỉ mẩn rửa cho sạch, nhặt những hạt sạn, hạt lép còn sót. Lau kĩ đáy nồi, mẹ đặt nồi cơm vào để đợi cơm chín. Mẹ nhặt sau, những đoạn rau thừa, mẹ bỏ gọn gàng vào thùng rác, những ngọn rau được mẹ rửa kĩ, sạch sẽ, xanh mơn mởn, trông mới ngon lành làm sao. Sau khi luộc rau xong, mẹ bắt đầu làm món cá rán – món tủ của bố con em. Mẹ rửa từng lát cá sạch sẽ tỉ mẩn, bỏ đi những phần thừa không chế biến được gọn ghẽ. Tiếng dầu trong chảo kêu lách tách nghe thật vui tai, mẹ lật từng miếng cá vàng giòn, thơm phức và đặt vuông vắn lên đĩa. Em chợt nhớ đến những hôm mẹ vắng nhà, em cũng đã vào bếp để rán cá, nhưng thật hấp tấp và vụng về vì bị dầu bắn lên cánh tay rất nhiều, vậy mà nhìn mẹ rán cá mới khéo léo như thế nào, không hề có một vết dầu nào bắn lên người cả. Mải suy nghĩ vu vơ, mẹ ra lấy chanh và ớt trong tủ lạnh và chợt thấy e đang đứng dựa tường, mẹ cười vỗ vai:
Ơ con gái đi học về từ bao giờ mà lại đứng ngẩn ngơ ở đây thế này?
Em giật mình cúi đầu chào mẹ, vội khoe điểm 10 mới toanh với mẹ. Mẹ cười thật tươi, đôi mắt mẹ lấp lánh niềm vui và tự hào, thấy mẹ vui và hạnh phúc như thế, trong lòng em cũng cảm thấy ấm áp và sung sướng vô cùng.
Thấy được mẹ nấu cơm, em mới cảm nhận được những khó khăn vất vả, hy sinh của mẹ cho gia đình. Em tự hứa với lòng mình sẽ luôn yêu thương mẹ, học tập thật giỏi và thường xuyên giúp đỡ chia sẻ công việc nhà với mẹ để luôn nhìn được nụ cười hạnh phúc, lấp lánh của mẹ.