/tmp/lfdvn.jpg
Nội dung bài viết
1. Tác giả :
– Minh Huệ tên khai sinh Nguyễn Thái, sinh 1927-quê Nghê An.
– Là nhà thơ quân đội.
2. Tác phẩm:
– Bài thơ sáng tác 1951, dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch biên giới cuối 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
– Bố cục:
+ Phần 1 (4 khổ thơ đầu): lần thứ nhất thức dậy của anh đội viên.
+ Phần 2 (5 khổ tiếp): lần thứ hai anh đội viên thức dậy.
+ Phần 3 (còn lại): lần thứ ba anh đội viên thức dậy và thức luôn cùng Bác.
Câu 1 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Bài thơ kể lại câu chuyện một đêm không ngủ của Bác Hồ trên đường đi chiến dịch. Đồng thời nói lên tình cảm chiến sĩ với Bác.
Tóm tắt:
Sau nhiều lần tỉnh giấc, anh đội viên vẫn thấy Bác ngồi đó không ngủ, cảm nhận được lòng yêu thương bao la của Bác với bộ đội và nhân dân, anh đội viên dã quyết định không ngủ cùng với Bác.
Câu 2 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
– Hình tượng Bác Hồ được miêu tả qua con mắt và cảm nghĩ của anh đội viên.
Một người trực tiếp có mặt và đối thoại cùng Bác trong đêm đó. Do vậy tạo nên tính chân thực, khách quan, sinh động, bộc lộ suy nghĩ tác giả trong câu chuyện.
Câu 3 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Lần đầu thức dậy | Lần thứ ba |
– Trời khuya lắm – Bác vẫn thức → Ngạc nhiên. + Chứng kiến cảnh Bác chăm sóc giấc ngủ cho các chiến sĩ → Xúc động. – “Bóng Bác cao lồng lộng ấm hơn ngọn lửa hồng”. ⇒ Bác vừa lớn lao, vĩ đại (cao lồng lộng) nhưng lại hết sức gần gũi. – Thổn thức, thầm thì: “Bác có lạnh lắm không”; bồn chồn, bề bộn, nằm lo Bác ốm. → Lo lắng, chan chứa tình cảm yêu thương. |
– Hốt hoảng – vội vàng, nằng nặc thiết tha, năn nỉ Bác đi nghỉ. – “Mời Bác ngủ Bác ơi! Bác ơi? Mời Bác ngủ!” → sự bồn chồn lo cho sức khỏe của bác, tình cảm lo lắng chân thành của người đội viên với Bác. → thức luôn cùng Bác. |
* Tác giả không kể lần thức dậy thứ hai, bởi khi kể về lần thức thứ ba, người đọc có thể hình dung rằng trong lần thứ hai Bác vẫn ngồi đó, anh đội viên vẫn nhìn Bác và nghĩ có thể lát nữa Bác sẽ ngủ. Nhưng rồi lần thứ ba Bác vẫn không ngủ càng làm anh lo lắng thêm. Và anh cảm nhận được tấm lòng của Bác sâu đậm hơn.
Câu 4 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
Trong suốt cuộc đời hoạt động Cách mạng của mình, Bác Hồ đã trải qua nhiều đêm không ngủ. Bác là Hồ Chí Minh, bác mới lo lắng cho bộ đội, cho nhân dân đến mất ngủ. Bác là lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, Bác mới có tấm lòng bao bọc những người con đang chiến đấu, đang chịu mưa rét ngoài rừng kia vì một nền độc lập.
Câu 5 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Bài thơ viết theo thể thơ năm chữ.
– Mỗi dòng năm tiếng, mỗi khổ bốn dòng.
– Gieo vần chân: chữ cuối câu thứ hai với câu thứ ba.
– Chữ cuối của dòng cuối với dòng đầu khổ kế tiếp.
⇒ Đây là lối thơ của vè, hát giặm thích hợp với cách kể chuyện (tự sự).
Câu 6 (trang 67 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Từ láy có tác dụng miêu tả ngoại hình | Từ láy làm tăng gia trị biểu cảm |
– trầm ngâm – xơ xác – đinh ninh – lồng lộng |
– mơ màng – thổn thức – thầm thì – bồn chồn – hốt hoảng – nằng nặc |
Câu 1 (trang 68 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Đọc diễn cảm bài thơ
Câu 2 (trang 68 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
– Lí do nhân vật tôi (người chiến sĩ) được tham gia chiến dịch cùng với Bác.
– Khung cảnh đêm ấy như thế nào ?
– Đêm ấy anh đã được nói chuyện với Bác khi: vừa thức giấc, mới đi tuần về,…
– Bác đã nói với anh về điều gì? (hoặc anh đã được chứng kiến Bác quan tâm đến những chiến sĩ khác ra sao?).
– Cảm nhận của anh về hình ảnh Bác.