/tmp/cembi.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Miêu tả cảnh biển Đồ Sơn lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Miêu tả cảnh biển Đồ Sơn hay.
Đề bài: Miêu tả cảnh biển Đồ Sơn.
1. Mở bài:
– Vùng biển em định tả ở đâu? (Biển Đồ Sơn, tỉnh Hải Phòng). Em đến vùng biển này vào dịp nào? (du lịch – hay có thể chọn tả vùng biển quê em).
2. Thân bài:
a. Tả bao quát:
– Bờ biển trải dài ngút tầm mắt, cong cong hình chữ C, xa xa là hòn Ngọc Việt.
b. Tả chi tiết:
– Buổi sáng: nước biển xanh lơ. Sóng nhẹ nhấp nhô, trườn lên bờ rồi tan dần xuống biển.
– Buổi trưa: nước biển xanh thẳm. Sóng biển mạnh, đập vào bờ cát tung bọt trắng xoá.
– Buổi chiều: nước biển có màu xanh dương đậm.
– Chiều tà: biến đổi màu tím biếc. Sóng vỗ bờ rì rào, lan mãi, lan xa mãi.
– Ngoài khơi xa, biển nhấp nhô sóng lượn, những con tàu nhỏ xíu như dấu chấm. Đường chân trời tiếp nước mênh mông, xa tít. Hòn Ngọc Việt màu xanh xám nổi bật trên nền trời.
– Bờ cát thoai thoải mịn màng như dải lụa thắt vào chiếc áo xanh của biển.
– Rặng dừa trên bờ cát vươn tay múa dịu dàng với gió. Gió rì rào lời thầm thì du dương dịu ngọt, đem lại không gian mát lành cho thành phố Đồ Sơn.
c. Ích lợi của biển Đồ Sơn:
– Đồ Sơn là thành phố du lịch, thu hút nhiều khách trong và ngoài nước, đem lại nguồn thu đáng kể cho quốc gia.
– Biển Đồ Sơn là cảng thương mại của tỉnh Hải Phòng.
– Biển Đồ Sơn là ngư trường đánh bắt và nuôi trồng hải sản quan trọng của miền Trung.
3. Kết luận:
– Nêu tình cảm, cảm xúc của em đối với biển Đồ Sơn.
– Em làm gì để giúp biển Đồ Sơn thêm giàu đẹp? (giữ gìn vệ sinh chung, không xả rác bừa bãi, học giỏi để có nghề tốt góp phần xây dựng quê hương).
Quê ngoại em ở thành phố cảng Hải Phòng, mỗi năm cứ đến mùa hè là em lại được mẹ dẫn về quê thăm ông bà ngoại. Ở Hải Phòng thích lắm, trong vườn nhà ông bà có đủ cây trái, hoa quả, em nhìn tít hết cả mắt, lại được ông bà dẫn đi ăn bao nhiêu là món ngon: tô bánh đa cua, chiếc bánh mì cay hay xì xụp tô ốc nóng thì hết biết, đặc biệt em thích nhất là được ông bà dẫn đi chơi biển Đồ Sơn.
Nữ hoàng mùa hè quay trở lại thống trị khiến cho biển Đồ Sơn giống như hút khách du lịch đến tắm biển. Khung cảnh đông vui, nhộn nhịp hơn thường lệ. Buổi sáng, biển Đồ Sơn quậy tung tăng trên những phiến đá, đập vào bờ, có những hôm lại nhẹ nhàng, thơ mộng. Ông mặt trời đang từ từ dâng lên ở đường chân trời, những ánh nắng thả dù nhẹ nhàng đáp xuống mặt biển, trông biển lúc này như một tấm thảm bị mặt trời rót màu mực cam xuống, loang lổ cả một góc, trông vừa sinh động lại vừa đẹp mắt. Từng chùm nắng giống như ông mặt trời nhỏ đính trên mặt thảm. Gió biển nhẹ thổi vào trong những làng chài, những rặng dừa xào xạc như đang gật gù nghe chuyện. Làng chài nhộn nhịp lên, những bác nông dân da sậm đen vì màu của mưa nắng, thân hình khoẻ mạnh, tiếng nói sang sảng từ đằng xa đang đánh những chiếc thuyền cập bến, trong đó là bao sự hồ hởi, vui tươi, mong chờ thành quả của cả một đêm đánh bắt, dập dềnh trên biển. Những thùng cá tươi được vận chuyển xuống bờ, các bà, các cô ra chợ buôn cá từ sớm. Mặt trời nhô dần lên cao hơn, bầu không khí thanh lọc, tia nắng quét qua những sóng biển trắng xoá. Sóng mạnh lên, nhô ra, những đợt sóng cao, thấp gần như đạp vào bờ, đập vào những bãi đá tung bọt trắng xoá.
Biển đông người hoen, sóng lúc nhẹ vỗ về người chơi đùa, lúc lại chồm lên qua đầu người như trêu đùa. Bãi cát vàng thả mình, sáng lên những chiếc ô đủ màu sắc, mọi người thư thái nằm nghỉ ngơi. Những em nhỏ xách theo chiếc xô xúc cát xây lâu đài cát, những đứa trẻ lớn hơn đi nhặt vỏ ốc, đuổi theo những con vật bé nhỏ lang thang trên cát. Em sẽ còn quay lại thăm biển Đồ Sơn nữa.
Đồ Sơn – địa danh đó đã trở nên quen thuộc với người dân đất cảng. Đó là nơi em sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng em trong vòng tay nhân ái bao la. Mỗi mùa hè, du khách mọi phương lại về đây nghỉ ngơi sau những giây phút nóng nực và căng thẳng nơi thành phố ồn ào và náo nhiệt.
Mùa hè đến, Đồ Sơn như vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xoá. Biển Đồ Sơn vào lúc nào cũng đẹp. Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa xoã tóc lấp lánh bốn bề. Mặt biển như dát bạc lung linh, trải ra mênh mông. Gió biển nhẹ tung, những rặng dừa rì rào, tàu dừa đu đưa xào xạc như đón chào những đoàn thuyền đánh cá thảnh thơi cập bến. Những bác chài, da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã sổ lồng, đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăn mà gầm lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ nhưng càng gần bờ, càng gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa. Từng lớp sóng như những đoàn kị mã nối tiếp nhau tiến vào bờ. Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ tắm biển giòn tan hòa vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giỡn với những con sóng tinh nghịch chốc chốc lại chồm qua mặt, thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còn bé xíu liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp đẽ làm kỉ niệm.
Hoàng hôn xuống! Mẹ mặt trời vội vã gọi đàn con nắng trở về. Mặt biển lại hiền hòa và lặng lẽ, lóng lánh những giọt ánh sáng còn sót lại. Mặt trời đỏ lựng xuống biển tìm chốn ngủ. Trăng lên tự lúc nào. Ánh sáng dát vàng trên mặt biển. Em cùng bạn đi dạo trên bãi biển, lắng nghe tiếng sóng biển rì rào, tiếng trở mình thở dài của biển cả khoan khoái trong làn gió mát lạnh đưa hơi thở mặn mòi của biển vào đất liền. Những du khách phương xa, ai cũng thích dạo chơi trên bãi biển về đêm để tận hưởng những giây phút tĩnh lặng và dịu dàng như vậy.
Có lẽ sau này, lớn lên em sẽ đi nhiều nơi có cảnh đẹp nổi tiếng hơn Đồ Sơn quê em nhưng em vẫn gắn bó với biển quê em, yêu biển hơn và tự hào về biển hơn. Em ước ao không bao giờ mình phải sống xa biển quê hương thân yêu của mình.
Mỗi miền đất lại có những địa danh, những danh thắng và những điều kỳ diệu. Sinh ra ở mảnh đất Hải Phòng em như thêm tự hào biết bao nhiêu bởi thiên nhiên nơi đây có bãi biển Đồ Sơn – một trong những địa danh nổi tiếng ở quê em. Đồ Sơn cũng chính là niềm tự hào của thành phố Cảng và người Hải Phòng đi đâu cũng luôn luôn nhớ về bãi biển này.
Khi mà trời trở nóng, những cơn mưa rào như bất chợt thì cũng chính là lúc mùa hè đến. Bãi biển Đồ Sơn vui hơn, đông hơn và cực kỳ náo nhiệt sôi động. Lúc này đây em như thấy được bãi biển dường như cũng đã lại chuyển mình, biển như thích thú bởi những ngày đông lạnh lẽo im lìm thì nay có biết bao nhiêu vị khách ghé sang, biển thích chí nên cũng đã hò reo trên những lớp sóng trắng xóa. Biển Đồ Sơn lúc nào cũng đẹp và luôn luôn có được cảm xúc riêng.
Em thấy được ở phía đằng xa kia khi mà bình minh, mặt trời lấp ló xa xa nhìn thật đẹp biết bao nhiêu. Mặt biển lúc này đây như cũng đã dát bạc, nó như thật lung linh trải rộng mênh mông đến vô tận, khi nhìn từ xa thì em cũng lại cảm nhận được đường chân trời như hiện rõ hơn. Trong những cơn gió biển nhẹ lay những rặng dừa rì rào như đang tạo ra một bản giao hưởng hay và độc đáo nhất. Ven biển lại có được những hàng dừa đu đưa, cùng với rặng phi lao như ngút ngàn cùng xào xạc thật vui biết bao nhiêu.
Cảnh biển đẹp không chỉ có cảnh thiên nhiên mà nó còn đẹp bởi nhịp sống của con người như cũng đang hối hả. Người dân miền biển Hải Phòng cũng sinh sống như bao nhiêu người ngư dân ở miền biển khác, họ cùng những đoàn thuyền đánh cá đang thảnh thơi ngoài bến để có thể đi đánh cá ngoài biển khơi, đó cũng chính là nghề mưu sinh của họ.
Nhắc nhớ đến biển của thiên nhiên thì không thể phủ nhận được bãi biển que em thật đẹp. Thế nhưng có hình ảnh con người nơi cùng biển cũng thật đẹp biết bao nhiêu. Có những bác chài da sạm màu nắng gió, tiếng nói của bác dường như cũng sang sảng, đang hồ hởi xuống thuyền. Ngay lúc này đây em như cũng thấy được những tia nắng dường như cũng đã đổ xuống đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong những kẽ lá và bãi biển Đồ Sơn như cũng đã ồn ào hẳn lên.
Những con sóng biển không còn lăn tăn mà cuộn lên cuồng nhiệt biết bao nhiêu. Những con sóng ở xa như kẻ cô đơn, dường như cứ mãi âm thầm, lặng lẽ, nhưng vào gần bờ khi mà được gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa thật đẹp biết bao nhiêu. Con sóng như từng đợt, từng đợt một cứ mãi dào dạt nối đuôi nhau chạy mãi, chạy mãi cho đến khi đến bờ lại vỡ òa ra những bọt trắng. Đến với bãi biển không thể không nói đến bờ cát trải dài. Bãi cát như cũng thỉnh thoảng thấy lóe lên những tia nắng chiếu và thật đẹp.
Khung cảnh hoàng hôn cũng được xem là một trong những cảnh đẹp độc đáo trên biển Đồ Sơn. Khi mà hoàng hôn xuống thì cũng chính là lúc biển như vắng lặng hơn, thưa thớt hơn rất nhiều. Ông mặt trời cũng đã từ từ lặn xuống biển và sắc đỏ cam như đã bao trùm không gian. Con người như đứng trước biển cũng thấy mình dường như cũng thật nhỏ bé và cô đơn. Đứng ở trước biển Đồ Sơn nhìn cảnh hoàng hôn con người như cũng có cảm giác như nao lòng và buồn man mác.
Có lẽ sau này khi trưởng thành em cũng sẽ được đi rất nhiều nơi khác nhau, có nhiều cảnh biển đẹp, thậm chí đẹp hơn Đồ Sơn. Nhưng chắc chắn rằng những cảm xúc những kỷ niệm với bãi biển quê hương này sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em được.
Mùa hè năm ngoái, cả gia đình em đã tổ chức một chuyến đi tham quan ở Đồ Sơn . Chuyến đi đó đã để lại cho em ấn tượng thật đáng nhớ.
Mới sáng, xe đã lăn bánh. Sau một giờ rong ruổi xe đã đến Khu Một Đồ Sơn. Hôm ấy, trời trong gió mát. Mới sáng , ông mặt trời như một quả cầu lửa từ từ nhô lên trên biển. Mặt biển hừng đông lấp lánh ánh hồng . Biển buổi sáng đẹp thật. Từng đoàn thuyền đánh cá ra khơi. Cánh buồm rập rờn trên biển như đàn bướm. Bãi cát phẳng lì. Từng con sóng xô vào bờ bọt tung trắng xóa. Trên bờ hàng thông reo vi vu, hát cùng gió, ca ngợi khúc của biển.
Em và mẹ thuê phao tắm. Bãi tắm đông nghịt người. Tiếng gió thổi vi vi hòa theo tiếng sóng ầm ầm vỗ vào vách đá. Sóng đẩy phao em ra xa rồi lại đẩy vào bờ. Em vùng vẫy trong nước. Nước biển mặn và trong.Mẹ dắt em đi trong nắng mai hồng. Ánh nắng chảy đầy vai. Em và chị thỏa thích xây những lâu đài cát. Lâu dài xây thật đẹp nhưng cơn sóng to tự san phẳng . Em tiếc ơi là tiếc. Chị và em chạy trên bãi cát. Đuổi theo cong còng gió. Chị nhặt bao nhiêu vỏ ốc đẹp. Em và gia đình vào một quán nhỏ ven đường. Bữa ăn trưa thật vui vẻ. Mẹ gọi món tôm hùm. Con đỏ au , to như bắp tay của em, ăn ngon và bổ. Chị em em thích ăn món bề bề rang muối. Sao món đó ngon thế.Cả nhà ăn xong nghỉ trưa vào một quán nhỏ.Gió mát từ biển vào làm ai cũng sảng khoái. Bố lim dim ngủ trưa. Mẹ đi loanh quanh ngắm cảnh. Em thì mải mê bao nhiêu là đồ chơi đẹp.
Đến chiều, mẹ cho chị em vào công viên nước. Em chơi bao nhiêu là trò chơi.Em chui ống nước. Em nhắm mắt trượt nước từ trên cao. Em cười thỏa thích trong nước . Chả mấy chốc đã đến 4 giờ chiều . Cả nhà em đánh xe vào khu Ba. Hoàng hôn trên biển thật đẹp. Rừng thông vi vu như hát chào đón em. Mát quá ! Đẹp!. Gia đình em mải mê mãi đến 6 giờ tối mới lên xe về nhà.
Chuyến thăm bãi biển Đồ Sơn năm ngoái của gia đình em sao mà thích thế! Em quên sao được vẻ đẹp có một không hai của bãi biển Đồ Sơn. Em thấy thêm yêu ngô mình hơn. Em mong bãi biển Đồ Sơn đẹp mãi để năm sau em lại về thăm.
Nhắc nhớ đến biển của thiên nhiên thì không thể phủ nhận được bãi biển quê em thật đẹp. Thế nhưng có hình ảnh con người nơi cùng biển cũng thật đẹp biết bao nhiêu. Có những bác chài da sạm màu nắng gió, tiếng nói của bác dường như cũng sang sảng, đang hồ hởi xuống thuyền. Ngay lúc này đây em như cũng thấy được những tia nắng dường như cũng đã đổ xuống đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong những kẽ lá và bãi biển Đồ Sơn như cũng đã ồn ào hẳn lên.
Những con sóng biển không còn lăn tăn mà cuộn lên cuồng nhiệt biết bao nhiêu. Những con sóng ở xa như kẻ cô đơn, dường như cứ mãi âm thầm, lặng lẽ, nhưng vào gần bờ khi mà được gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa thật đẹp biết bao nhiêu. Con sóng như từng đợt, từng đợt một cứ mãi dào dạt nối đuôi nhau chạy mãi, chạy mãi cho đến khi đến bờ lại vỡ òa ra những bọt trắng. Đến với bãi biển không thể không nói đến bờ cát trải dài. Bãi cát như cũng thỉnh thoảng thấy lóe lên những tia nắng chiếu và thật đẹp.
Khung cảnh hoàng hôn cũng được xem là một trong những cảnh đẹp độc đáo trên biển Đồ Sơn. Khi mà hoàng hôn xuống thì cũng chính là lúc biển như vắng lặng hơn, thưa thớt hơn rất nhiều. Ông mặt trời cũng đã từ từ lặn xuống biển và sắc đỏ cam như đã bao trùm không gian. Con người như đứng trước biển cũng thấy mình dường như cũng thật nhỏ bé và cô đơn. Đứng ở trước biển Đồ Sơn nhìn cảnh hoàng hôn con người như cũng có cảm giác như nao lòng và buồn man mác.
Có lẽ sau này khi trưởng thành em cũng sẽ được đi rất nhiều nơi khác nhau, có nhiều cảnh biển đẹp, thậm chí đẹp hơn Đồ Sơn. Nhưng chắc chắn rằng những cảm xúc những kỷ niệm với bãi biển quê hương này sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em được.