/tmp/wurvm.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Kể một việc làm thể hiện lòng biết ơn các thương binh liệt sĩ lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Kể một việc làm thể hiện lòng biết ơn các thương binh liệt sĩ hay.
Đề bài: Kể một việc làm thể hiện lòng biết ơn các thương binh liệt sĩ.
1. Mở bài
– Giới thiệu về lòng biết ơn các thương binh, liệt sĩ
– Giới thiệu về việc làm thể hiện lòng biết ơn các thương binh liệt sĩ
2. Thân bài
– Thời gian, địa điểm diễn ra sự việc: Vào ngày 27/7, tại nghĩa trang liệt sĩ
– Hoàn cảnh diễn ra sự việc: trong buổi lễ dâng hương tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ,…
– Kể lại diễn biến việc làm thể hiện lòng biết ơn thương binh, liệt sĩ
+ Em đã làm việc gì, cùng với ai?
+ Em cảm thấy thế nào khi làm việc đó?
3. Kết bài
– Nêu cảm nhận của em về việc làm biết ơn thương binh, liệt sĩ.
Trong dịp nghỉ hè vừa qua, em đã tham gia hoạt động tình nguyện giúp đỡ những người có công với cách mạng, thương binh, bệnh binh trên địa bàn xã.
Em được phân công giúp đỡ gia đình bà Đặng Thị Thanh, người có chồng và con đã hy sinh trong chiến tranh. Bà Thanh năm nay ngoài 80 tuổi, dáng người nhỏ, lưng hơi còng, đôi chân đã chậm, đôi mắt đã mờ nhưng bà vẫn rất minh mẫn. Hàng ngày vào mỗi buổi sáng em sẽ đến phụ giúp bà quét dọn nhà cửa, tưới rau cho bà, rồi lại giặt quần áo, nhặt rau, có hôm lại cùng bà vẽ ngô, bóc lạc,… Những lúc thấy em tới, bà rất vui, lại đem quà bánh cho em ăn, hai bà cháu cùng nhau vừa làm vừa nói chuyện rất vui vẻ, từ ngày em đến giúp đỡ bà, thấy bà vui vẻ và lạc quan hơn rất nhiều. Có hôm bà ốm em lại gọi mẹ sang chở bà đi trạm xá khám rồi mua thuốc cho bà uống. Bà chẳng có người nương tựa bởi hai người thân của bà đã hy sinh cho Tổ quốc, vì thế em nghĩ chúng ta sẽ phải là chỗ dựa cho những người như bà Thanh, để họ không cảm thấy cô đơn.
Sau đó dù đã kết thúc hoạt động tình nguyện nhưng em vẫn thường xuyên đến thăm và giúp đỡ bà Thanh, đối với em bà như một người thân trong gia đình.
Chiến tranh đem đến cho dân tộc ta quá nhiều đau thương và mất mát, các chiến sỹ của chúng ta đã chiến đấu oanh liệt, và trong số họ, có nhiều người đã phải nằm lại chiến trường, nhiều người trở thành thương bệnh binh với những di chứng mang theo cả cuộc đời. Dưới đây là câu chuyện em sẽ kể về một việc làm thể hiện lòng biết ơn các thương binh, liệt sỹ.
Ngày hôm ấy là ngày thương binh liệt sỹ 27 tháng 7, trường em tổ chức cho học sinh dọn dẹp và dâng hương tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ tại nghĩa trang liệt sĩ. Theo bảng phân công, chúng em mỗi người mang một vật dụng gồm có chổi, hót rác, gang tay, bao tải. Vào tới nghĩa trang, chúng em mỗi người một việc, bạn thì nhổ cỏ, bạn quét dọn đường đi, lối lại, còn em được đi cùng với cô, nhẹ nhàng lau từng tấm bia, nấm mộ. Vừa làm chúng em vừa nghe các thầy cô kể những câu chuyện về các anh, các chú, những câu chuyện đã cho chúng em thấy được sự hy sinh cao cả mà các anh và các chú đã trải qua để rồi ai cũng trầm trồ, thán phục và cảm thấy biết ơn thế hệ cha anh đi trước. Sau khi đã dọn dẹp khang trang sạch sẽ chúng em cùng các thầy cô, đứng trước tượng đài, đặt lên đó những bông hoa cúc trắng và đốt những nén hương thơm, mọi người cúi đầu tưởng niệm các anh, những người đã ngã xuống vì hòa bình, độc lập của dân tộc, biết ơn những hy sinh, mất mát của các anh hùng liệt sỹ.
Tạm biệt các chú các anh, bước chân ra về, trong lòng chúng em đan xen nhiều cảm xúc khó tả. Nhưng chắc chắn rằng, trong mỗi chúng em đều có một điều hứa với bản thân mình, sẽ cố gắng học tập, rèn luyện và phấn đấu, để tiếp bước các anh hùng liệt sỹ xây dựng quê hương đất nước.
Tháng 12 năm nay, trường em phát động đợt thi đua theo chủ đề “Uống nước nhớ nguồn” với mục tiêu mỗi thầy cô giáo, mỗi học sinh làm được một việc tốt có ý nghĩa để chào mừng ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam anh hùng.
Có lớp tổ chức viết thư gửi các chú bộ đội đang công tác ở hải đảo, ở các chốt biên phòng xa xôi. Có lớp tỏa về các xóm để giúp các gia đình thương binh liệt sĩ. Có chi đội mang quà đến tặng các thương binh hiện đang điều trị tại gia đình. Riêng lớp 5E của chúng em lại đi chăm sóc nghĩa trang liệt sĩ.
Sáng chủ nhật, chúng em theo cô giáo Thư và bạn Nga, bạn Thành trong Ban chỉ huy Chi đội kéo đến Đồi Ây. Mỗi tổ được phân công mang theo một dụng cụ như cuốc, dao, liềm, chổi. Tổ em được chỉ định mang liềm.
Đúng 7 giờ rưỡi, 39 bạn và cô giáo đã hành quân tới Đồi Ây. Nắng mùa đông vàng nhạt. Gió thổi nhẹ nhưng khá lạnh. Hàng thông, hàng bạch đàn và những khóm liễu xung quanh nghĩa trang lao xao, thì thầm. Mộ 49 liệt sĩ được xây theo 7 hàng thẳng tắp. Đó là các chiến sĩ, cán bộ đơn vị pháo binh đã anh dũng hi sinh trong những trận chiến đấu bảo vệ cầu Thôn năm 1972, năm 1973. Ngôi mộ nào cũng có quốc huy với ngôi sao vàng năm cánh. Em và bạn Lộ, bạn Lan cắt cỏ, nhổ những cây hoang dại quanh từng nấm mồ. Bạn Hương, bạn Quỳnh, bạn Phương đi cắt tỉa các cành liễu bị gió làm gãy, bị sâu làm cho úa vàng. Bạn Trọng, Hùng, đi thay cát mới, cát vàng vào các bình hương trên các mộ chí. Cô giáo chủ nhiệm và các bạn trong Ban chỉ huy Đội đi kiểm tra, đôn đốc. Khi cỏ, cành cây được vun thành đống lấp đầy các hố phía cuối nghĩa trang, cô giáo Thư và tất cả chúng em đi thắp hương lên các ngôi mộ liệt sĩ.
Cô giáo Thư cho biết máy bay Mĩ đến ném bom cầu Thông 6 trận. Cầu bị đánh sập ta lại bắc, giặc lại phá, ta lại xây. Ba máy bay Mĩ bị quân ta bắn cháy. Dân quân, trai tráng, các mẹ trong vùng đều hăng hái, dũng cảm phục vụ chiến đấu viết nên bài ca anh hùng của quê hương.
49 liệt sĩ, mỗi người ở một miền quê xa xôi: Yên Bái, Cao Bằng, Thanh Hóa, Quảng Ngãi… đã yên nghỉ vĩnh viễn tại quê hương chúng em. Cầu Thông năm xưa nay đã được bắc lại bốn nhịp, kiên cố, hiện đại. Quê em đã đổi mới. Trường Tiểu học Nguyễn Viết Xuân của chúng em đã được xây dựng rất khang trang. Đến thăm Đồi Ây, đọc tên các liệt sĩ, trở về em cứ nao nao, bồi hồi mãi. Nén hương thơm mà chúng em thắp lên nghĩa trang Đồi Ây mang nặng bao nghĩa tình đối với các anh hùng liệt sĩ. Làng em cũng có 32 người con đi chiến đấu lại chiến trường miền Nam, đi mãi chưa về.
Chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ nhưng hậu quả của nó vẫn còn ghi dấu mãi. Để có được độc lập tự do hôm nay, bao thế hệ đã hi sinh. Họ là những thương binh, liệt sĩ. Học sinh chúng em luôn biết ơn những người anh hùng đó. Để tri ân các thương binh, liệt sĩ, em đã tham gia hoạt động tưởng niệm hàng năm.
Quê hương em là quê hương những anh hùng Cách mạng. Bao người con nơi đây đã ra đi để chiến đấu, để rồi hòa bình lập lại, người trở về người lại mãi mãi nằm tại chiến trường. Hàng năm, địa phương em đều tổ chức hoạt động tri ân ngày 27 tháng 7, Em vẫn nhớ như in lần đầu tiên mình được tham gia hoạt động ý nghĩa đó. Chiều ngày 26 chúng em đã có mặt để làm cỏ, phát quang nghĩa trang liệt sĩ – nơi nhân dân xây dựng để tưởng niệm. Chúng em thắp hương, nhìn những bức ảnh và tên tuổi của họ, niềm xúc động không thể kìm nén. Có những người hi sinh khi tuổi còn rất trẻ. Họ ra đi để lại cả tuổi trẻ còn đang dang dở.
Tối hôm ấy, cả nghĩa trang uy nghiêm và thiêng liêng biết mấy. Tốp học sinh chúng em được phân công cầm cờ, đốt nến và hương. Các anh trong Đoàn xã đọc diễn văn tưởng nhớ công ơn các anh hùng, liệt sĩ. Sau đó là văn nghệ. Ca khúc “Biết ơn chị Võ Thị Sáu” năm nào cũng vang lên như lời nhắc nhở thế hệ sau. Phần quan trọng nhất là lễ thắp nến tri ân. Trong không gian thiêng liêng, từng ánh nến lần lượt thắp lên, lung linh sáng rực. Đó là lời tri ân của tất cả những người đang sống tới những người đã ngã xuống cho độc lập tự do hôm nay. Họ ra đi để bảo vệ quê hương, để chiến đấu cho Tổ quốc thân yêu. Những người còn sống luôn biết ơn và ghi nhớ công lao của họ. Giây phút tưởng niệm, ai nấy đều xúc động cúi đầu. Có những giọt nước mắt không kìm nén được lặng lẽ rơi. Những người nằm tại nơi đây còn là người thân trong gia đình họ.
Buổi tưởng niệm kết thúc, trên đường về lòng em vẫn bâng khuâng mãi. Sáng hôm sau đó, địa phương em tổ chức đến thăm và giúp đỡ những thương binh. Em cũng xin được tham gia. Men theo những con đường nhỏ, em cùng đoàn đến từng ngôi nhà nhỏ của các cựu chiến binh năm xưa, những người đã chịu tàn phá từ chiến tranh khốc liệt. Chúng em trao đi những món quà, giúp họ dọn dẹp nhà cửa, sân vườn và cùng nghe những câu chuyện kháng chiến. Mỗi câu chuyện lại gợi lên niềm xúc động, lòng biết ơn tha thiết với bao thế hệ cha anh đi trước. Họ không ngại mất mát, không ngại đau thương. Họ cho ra đi với tinh thần “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”. Hiện tại, chiến tranh vẫn in hằn trên cơ thể họ với những nỗi đau thể xác và tinh thần không thể xóa nhòa. Nhưng họ nói không bao giờ hối hận vì sự lựa chọn năm xưa.
Hoạt động tri ân kết thúc để lại nhiều dư âm trong trái tim em. Từ tận đáy lòng mình, mỗi lần tri ân là một lần em thêm biết ơn những thương binh liệt sĩ. Không chỉ trân trọng quá khứ anh hùng mà em còn có ý thức hơn với tương lai của mình, tương lai của cả đất nước.
Để thể hiện lòng biết ơn các thương binh, liệt sĩ, Liên đội trường em thường tổ chức đến những gia đình thương binh liệt sĩ có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn để thăm hỏi sức khỏe và làm những việc vừa với sức của mình.
Chi đội của em được Liên đội phân công chăm sóc, giúp đỡ chú Thắng bị cụt hai chân hồi đánh Mĩ. Chú đi lại bằng xe lăn hoặc hai cái nạng kẹp hai bên nách. Ngoài tiền trợ cấp hàng tháng, chú còn phải đi bán thêm vé số để có thêm thu nhập nuôi hai con ăn học cấp II và cấp III. Vợ của chú đi làm thuê làm mướn, ai kêu gì làm nấy.
Hàng tuần, vào ngày chủ nhật, chúng em gồm mười bạn đến nhà chú Thắng làm những công việc: quét dọn nhà cửa, chăm sóc vườn rau đủ các loại, kéo nước từ giếng khơi đủ đầy các lu, khạp. Việc làm của chúng em tuy nhỏ nhưng đủ làm chú Thắng ấm lòng. Chú khen chúng em ngoan, biết giúp đỡ người khác và chú thường nhắc nhở chúng em phải cố gắng học hành cho giỏi.