/tmp/mgbwv.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Tả chú công an giao thông đang làm nhiệm vụ lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả chú công an giao thông đang làm nhiệm vụ hay.
Đề bài: Tả chú công an giao thông đang làm nhiệm vụ.
I. Mở bài
– Dẫn dắt, giới thiệu chú công an.
– Mỗi người đều có những giấc mơ của riêng mình. Có người mong muốn được làm chú lái xe, đi đến mọi miền của Tổ Quốc, có bạn lại mong ước trở thành bác sĩ, chữa bệnh cho mọi người…Còn em, em lại mơ ước được làm chú cảnh sát, nhất là cảnh sát giao thông để điều khiển phương tiện, bảo đảm an toàn cho mọi người. Cũng chính vì thế, mà mỗi lần đến trường, em đều chú ý quan sát chú cảnh sát làm nhiệm vụ. Hình ảnh tuyệt đẹp của chú còn đọng mãi trong lòng em.
II. Thân bài
1. Tả ngoại hình
– Vì hay đi qua con đường này, lại có ước mơ làm cảnh sát nên em có dịp được trò chuyện với chú.
– Chú là Hùng. Năm nay đã ngoài 30 tuổi.
– Dáng người cao ráo nhưng chắc khỏe.
– Mái tóc xoăn nhẹ, màu đen óng.
– Gương mặt vuông chữ điền cùng làn da bánh mật vì chú luôn phải đứng ngoài đường dù trời mưa hay nắng.
– Đôi mắt to tròn, toát lên vẻ hiền hậu, ấm áp, ẩn dưới đôi lông mày rậm rạp.
– Cánh mũi thon dài cùng nụ cười duyên dáng.
– Đặc biệt chú có hai má lúm đồng tiền, mỗi khi cười chú để lộ ra hai hàm răng trắng bóng.
– Cũng như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ đồ ka ki vàng sậm.
– Trên chiếc áo ngắn tay cạnh cầu vai có đeo phù hiệu thuộc sắc phục cảnh sát giao thông và trên ngực có đính bảng tên, đơn vị bằng tấm mê-ka nền trắng chữ xanh.
– Chú mặc quần tây dài gọn gàng, chân đi giày đen bóng lộn, chiếc thắt lưng bằng da màu nâu to bản hơi lệch về dưới bởi khẩu súng ngắn đeo bên hông kéo xuống, càng tàng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố.
– Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi.
– Ngôi sao đó giống như lý tưởng cao đẹp chú đang theo đuổi, là trọng trách của nghĩa vụ chú đảm đương.
2. Tả hoạt động.
– Công việc hằng ngày của chú là điều khiển các phương tiện giao thông trên đường, bảo vệ an toàn cho mọi người.
– Chú luôn đứng quan sát mọi người, ai mắc lỗi thì chú tuýt còi, dừng lại hỏi và xử phạt đúng mức với những hành vi vi phạm.
– Chú làm việc vô cùng nghiêm túc, phân minh chính trực kể cả là người nhà hay người quen biết, cứ có lỗi là phạt.
– Hình ảnh chú công an miệng ngậm còi, hai cánh tay đưa lên đưa xuống để ra hiệu thật đẹp biết bao. Dù dáng vẻ oai nghiêm nhưng chú rất tình cảm và thân thiện. Chú giúp đỡ bà cụ qua đường, giúp đỡ những người vô gia cư phải đi đây mai đó mưu cầu cuộc sống.
– Sau giờ học, thỉnh thoảng em lại đến gác trực của chú, trò chuyện cùng chú. Nhờ vậy mà em biết thêm về ý nghĩa công việc, tự nhận thức được ý thức tham gia giao thông.
III. Kết bài
– Khẳng định tình cảm của bản thân với chú công an.
Ngay cạnh trường học của em có một trạm cảnh sát giao thông để điều tiết giao thông cho mọi người. Ở trong trạm có rất nhiều chú cảnh sát giao thông mặc quân phục màu vàng khi hoạt động. Hôm nào chúng em cũng có thể nhìn ngắm các chú điều khiển phương tiện giao thông.
Hôm nay vào giờ học thể dục, thầy giáo ốm nên cho chúng em ngồi chơi. Em ngồi cạnh bồn hoa và nhìn ra phía ngoài đường thấy chú cảnh sát giao thông đang điều khiển giao thông. Chú cảnh sát giao thông mặc bộ quần áo màu vàng, đội mũ vàng, cổ đeo một chiếc còi và tay cầm một cái gậy để điều khiển xe.
Ánh mắt chú quan sát khắp mọi các con đường, rất chăm chú để phát hiện ra lỗi sai phạm của người tham gia giao thông. Khi dòng xe quá tải, đường chật ních, chú vừa thổi chiếc còi vừa vẫy tay để mọi người đi qua. Đoạn đường này không có đèn tín hiệu giao thông nên việc điều khiển của chú công an giao thông rất vất vả. Em thấy chú lọt thỏm giữa dòng xe đi vội vã. Tiếng còi không ngừng vang lên, tay cầm gậy vẫy vẫy và chỉ hướng đi để mọi người đỡ bị cản trở. Thông thường vào giờ cao điểm thì chú phải hoạt động nhiều nhất.
Những giờ bình thường trong ngày chú đứng ở bốt và ra ngoài đường ngắm những chiếc xe chạy quá tốc độ, rẽ đường không đúng nơi quy định, không đội mũ bảo hiểm và chở quá số người quy định. Những điều này đều được chú công an nắm rõ và xử lý rất tốt.
Mặc dù người đi xe rẽ ở xa nhưng bằng con mắt tinh tế của nghề chú rất dễ để phát hiện ra. Có hai mẹ con đi xe nhưng không đội mũ bảo hiểm, chú đã thổi còi và yêu cầu họ xuống xe xuất trình giấy tờ. Chú xử lý đúng luật, rất nghiêm hành vi vi phạm này.
Em thấy công việc của chú công an giao thông điều khiển phương tiện giao thông rất vất vả nhưng các chú vẫn hoàn thành tốt công việc.
Ngày nào đi học em cũng thấy một chú cảnh sát giao thông đứng điều khiển xe cộ qua lại ở ngã tư gần trường. Nhờ có chú cảnh sát điều khiển mà dòng xe cộ di chuyển qua lại nhanh hơn, không bị tắc đường.
Chú cảnh sát giao thông mà em thường hay gặp có vóc người cao lớn, nước da bánh mật, khuôn mặt cương nghị và nhất là đôi mắt sáng, nhanh nhẹn. Chú mặc bộ quần áo ka ki màu vàng, đầu đội mũ kết dành cho cảnh sát giao thông có huy hiệu ngôi sao trên nền đỏ. Trên vai áo của chú có quân hàm là một gạch vàng và hai ngôi sao nhỏ hai bên. Chú đi đôi giày đen bóng và khẩu súng ngắn đeo bên hông càng làm tăng thêm vẻ oai phong, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự đường phố.
Ngày nào chú cảnh sát cũng đứng ở ngã tư gần trường em để làm nhiệm vụ. Chú đeo một chiếc còi và tay cầm một cây gậy ngắn để điều khiển xe. Theo từng nhịp chú thổi còi, vẫy tay để ra hiệu, các làn xe cộ lần lượt dừng lại, đi qua một cách có trật tự và nề nếp. Vào những buổi sáng đầu giờ và những buổi chiều tan ca là ngã tư thường đông đúc nhất. Chú phải làm việc rất vất vả. Có hôm em thấy lưng áo chú ướt đẫm mồ hôi mà chú vẫn liên tục thổi còi, vẫy tay bên trái, rồi bên phải, xoay người ra đằng sau, lùi lại, tiến lên để cho các phương tiện di chuyển được nhanh chóng và hiệu quả hơn. Trông chú khi ấy cứ như một nhạc trưởng thực thụ vậy.
Có lần, em đã bắt gặp chú tận tình dẫn một bà cụ qua đường. Có lẽ bà già yếu nên trước dòng xe tấp nập, cụ không dám băng qua. Thấy vậy, chú đã ra hiệu cho các xe máy, ô tô dừng lại rồi đến bên đưa bà cụ qua đường. Hành động ấy của chú khiến ai đi đường lúc đó cũng cảm động và ngưỡng mộ. Họ đều vui vẻ dừng xe lại, chờ chú cảnh sát đưa bà cụ qua đường rồi mới đi theo sự chỉ dẫn của chú.
Em rất kính phục chú giao thông điều khiển xe cộ qua lại trên đường. Quả thật, nếu không có chú thì mọi người sẽ di chuyển nhốn nháo, không có trật tự, thậm chí sẽ tắc đường hơn nữa. Em cũng mơ ước sau này có thể trở thành một chú cảnh sát giao thông để giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố như vậy.
Ngày nào đi học, em cũng đều đi ngang ngã tư gần nhà. Nơi ấy, xe cộ luôn tấp nập qua lại suốt ngày và đêm. Mẹ em mỗi lần trước khi em ra khỏi nhà đều dặn em nhìn đường cẩn thận ở đoạn đó để tránh xảy ra tai nạn. Nhưng mỗi ngày em đều thấy có một chú công an đứng ngay ở chỗ bùng binh, không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Bởi vậy nên, dù đường đông nhưng em vẫn có thể đi qua đường dễ dàng mà không lo bị tai nạn.
Chú công an còn khá trẻ, trông có vẻ mới chỉ hơn hai mươi lăm tuổi mà thôi. Chú có vóc người cao lớn, làn da màu bánh mật khỏe mạnh. Như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ đồ ka ki màu vàng sậm. Em thấy mùa hè chú hay mặc chiếc áo ngắn tay. Trên chiếc áo ấy, ở tay áo có đeo một cái băng đô in logo của đồng phục cảnh sát giao thông. Ở trước ngực là bảng tên, đơn vị bằng tấm mê – ka nền trắng chữ xanh rất nổi bật. Bộ quần áo luôn chỉn chu và thẳng thớm phần nào cho em thấy rằng chú rất trân trọng bộ đồng phục này của mình.
Chú đi giày đen bóng loáng. Chiếc thắt lưng bằng da màu nâu to bản hơi lệch xuống dưới bởi khẩu súng ngắn đeo bên hông. Những thứ ấy trông càng làm cho chú thêm oai vệ và uy nghiêm, mang vẻ đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự đường phố. Chiếc mũ kết đội trên đầu có đính huy hiệu cảnh sát khiến cho gương mặt của chú vừa oai nghiêm vừa rắn rỏi.
Ngày nào em đi học ngang qua cũng thấy chú đứng đó. Dù trời nắng gắt hay trời lạnh, chú đều đứng nghiêm, mắt quan sát tình hình giao thông đường phố. Miệng chú ngậm còi, hai cánh tay thay cho mệnh lệnh, cứ đưa lên rồi hạ xuống, sang trái rồi lại qua phải. Chính nhờ có những mệnh lệnh ấy mà dòng người và xe cộ cứ thế dừng lại, đi một cách có trật tự, có nề nếp.
Thi thoảng có một vài chiếc xe máy hay xe ô tô đậu chớm quá vạch sơn trắng nhô lên lấn đường, chú liền ngay lập tức thổi còi ra hiệu lùi lại. Những chiếc xe ấy vội vã lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn nghe lời như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy vậy. Chú làm việc vô cùng nghiêm túc, không thiên vị một người nào dù có quen biết hay là người nhà đi nữa.
Em nhớ có một lần trên đường đi học về đã chứng kiến một việc rất thanh liêm của chú. Lúc ấy là giờ tan tầm nên xe cộ đi lại đều rất đông, em rất khó khăn để có thể sang được đường bên kia một cách an toàn. Lúc ấy, có hai người đi một chiếc xe máy lạng lách để vượt qua những xe khác mà đi lên trước. Ngay lập tức, chú tuýt còi gọi hai người ấy lại, yêu cầu họ dừng lại, tắt máy và dắt xe lên vỉa hè ngay gần ấy, vừa vặn là chỗ em đứng. Chính vì vậy, em có cơ hội được lắng nghe và chứng kiến toàn bộ sự việc. Vì đi sai nên chú yêu cầu lập biên bản và tiến hành giữ xe vì họ không mang giấy tờ xe đi cùng. Khi nghe đến đấy, họ lập tức lên tiếng nói với chú rằng:
– Dẫu sao cũng là chỗ quen biết, thôi thì anh bỏ qua cho bọn em đi anh.
– Thật xin lỗi nhưng luật là luật. Hai em không tuân thủ, là người quen biết thì anh phải càng phải phạt.
Chú cương quyết đáp lại rồi tiến hành thủ tục làm việc mặc kệ hai người kia có nài nỉ thế nào. Em rất ngưỡng mộ chú ở tính cương trực, tận tâm, tận tụy với nghề. Ngày hôm ấy về nhà, em đã luôn nghĩ đến chú.
Em ngưỡng mộ chú công an nhiều lắm! Nhờ có chú mà đường phố lúc nào cũng an toàn cả. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để có một ngày được trở thành chú cảnh sát giao thông như chú.
Trong số tất cả các ngành nghề, em thích nhất là trở thành một công an, một cảnh sát. Bởi ngày nào đi học về em cũng nhìn thấy một chú công an cần mẫn, nghiêm túc đứng ở chỗ ngã tư điều khiển xe cộ qua lại. Chính chú đã làm xuất hiện trong em ước mơ trở thành một công an giao thông như chú.
Ngày đầu tự mình đến trường, em chẳng mấy để ý đến những người khác xung quanh cho lắm. Cho đến một thời gian, em mới nhận ra ngã tư luôn rất đông người qua lại vào sáng sớm và giờ tan tầm, lại đúng vào giờ em đi học về, vậy mà chẳng bao giờ em bị xe đâm hay nhìn thấy một vụ tai nạn nào xảy ra trên đường cả. Mọi người đều đi rất có quy củ trật tự, thành ra con đường đáng lẽ phải ùn tắc mỗi ngày lại luôn thông suốt, xe cộ di chuyển rất dễ dàng. Lúc ấy, em mới biết rằng nhờ có một chú công an luôn đứng ở trên một cái bục cao giữa đường giao nhau của ngã tư, ngày ngày chăm chỉ kiên trì tuýt còi, ra hiệu lệnh cho mọi người di chuyển.
Mọi người nói rằng đó là chú Tuấn. Chú là công an giao thông, năm nay chú đã hơn ba mươi tuổi rồi. Vóc người chú cao lớn, vạm vỡ giống như bố em vậy. Mỗi lần nhìn chú, em phải ngửa đầu lên mới có thể thấy khuôn mặt cương nghị dưới vành mũ cảnh sát đặc trưng. Bắp tay, bắp chân chú vô cùng rắn chắc, qua lớp áo vẫn có thể thoáng nhìn thấy cơ bắp làm phồng tay áo.
Chú có khuôn mặt chữ điền nổi bật với làn da nâu bóng bánh mật trông vô cùng khỏe mạnh. Mái tóc đen nhánh, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng đúng với tác phong của một công an, một cảnh sát. Chú có đôi mắt sáng ngời luôn tràn đầy sức sống và năng lượng. Những người như vậy thường rất năng động, cương trực và thông minh đấy. Đôi mắt ấy ẩn dưới cặp lông mày rậm rạp nam tính.
Chú rất gương mẫu tuân thủ pháp luật và quy định của nhà nước. Hàng ngày đi qua chỗ chú đứng, em đều thấy xe được chú dựng gọn ở gần chốt công an làm việc. Chú mỗi ngày đều mặc một bộ đồng phục màu vàng sậm. Theo như lời bố em nói thì đó chính là đồng phục của công an giao thông, rất quý giá bởi để có thể được khoác lên mình bộ quần áo ấy, mỗi người phải cố gắng luyện tập và trải qua những kỳ huấn luyện khắt khe và vô cùng vất vả. Nhìn thấy chú chăm chỉ nghiêm túc làm việc, mỗi ngày điều khiển cho đường phố luôn không bị ùn tắc, em rất ngưỡng mộ.
Mỗi ngày, dù là sáng sớm em đến trường để trực nhật hay là chiều muộn, em vẫn thấy chú kiên nhẫn đứng đó chỉ huy dòng người đi lại. Không một lời trách mắng hay to tiếng, dù là với người vi phạm giao thông, chú cũng rất nhẹ nhàng nói chuyện và giải thích cho họ hiểu mình sai chỗ nào. Em lúc nào cũng thấy nụ cười thường trực trên môi chú.
Em rất yêu quý và ngưỡng mộ chú. Mỗi lần đi học ngang qua, em đều muốn được đến bắt chuyện với chú nhưng hình như chú lúc nào cũng bận rộn cả, nên em chỉ đứng từ xa ngắm nhìn và âm thầm quyết tâm sẽ cố gắng hết mình để sau này có thể được như chú.
Mỗi lần đi học em đều phải đi qua một ngã tư đường – nơi có rất nhiều phương tiện giao thông qua lại bởi vậy em rất sợ khi phải đi qua nơi đây. Nhưng từ ngày có các chú công an tới làm nhiệm vụ ở đấy nỗi lo lắng trong em đã dẫn biến mất, bởi vậy hình ảnh của các chú cảnh sát giao thông luôn hiện hữu trong em.
Chú công an trông vẫn còn rất trẻ, em đoán chắc chú cũng chỉ gần ba mươi tuổi. Dáng người chú cao to trông rất lực lưỡng. Chú có khuôn mặt hình chữ điền với cặp mắt to toát lên vẻ cương nghị, chính trực và rất nghiêm túc. Thêm vào đó, chú thường mặc bộ cảnh phục màu vàng, cộc tay toát để lộ hai bắp tay chắc nịch và rám nắng bởi những ngày làm nhiệm vụ dưới cái nắng hè oi ả, nóng nực.
Mỗi ngày, trong bộ quân phục màu vàng, chú vẫn miệt mài và nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ của mình. Công việc hằng ngày của chú đó chính là điều khiển các phương tiện tham gia giao thông nhanh chóng và dễ dàng. Với chiếc cùi sắt trong tay, cánh tay chú nhanh nhẹn đưa lên, hạ xuống, hết qua bên trái rồi lại vòng sang bên phải để chỉ hướng cho xe cộ di chuyển. Đồng thời, chú còn quan sát rất nhanh và chính xác bất kể phương tiện nào vi phạm luật giao thông để đưa ra biện pháp xử lí phù hợp nhất. Chính việc làm này của chú đã góp phần nâng cao ý thức của người tham gia giao thông và giảm thiểu tai nạn. Và em cũng đã từng bắt gặp chú với ánh mắt ấm áp, nụ cười đôn hậu, ân cần dắt một bạn nhỏ qua đường. Hay có những lúc chú không ngại ngần mà sửa giúp xe cho một người qua đường không may bị hỏng. Dù có những lúc phải làm việc trong thời tiết khắc nghiệt – nắng cháy da, cái rét cắt thịt nhưng chú vẫn nở một nụ cười tươi, ấm áp và sẵn sàng giúp đỡ những người qua đường.
Em rất yêu quý chú công an. Nhờ chú mà em có thể yên tâm khi tham gia giao thông ở trên đường. Các chú đã góp phần to lớn vào công cuộc xây dựng quê hương đất nước ngày càng an toàn, văn minh và phát triển đi lên.