/tmp/ferfw.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Tả con mèo đang bắt chuột lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả con mèo đang bắt chuột hay.
Đề bài: Tả con mèo đang bắt chuột.
1. Mở bài
– Giới thiệu về chú mèo mà em định kể
– Chú mèo nhà em, mèo nhà ông bà hay mèo của nhà hàng xóm
2. Thân bài: Miêu tả cảnh con mèo đang rình bắt chuột
– Hoàn cảnh em nhìn thấy con mèo đang rình chuột: Con mèo rình bắt chuột ở đâu? (trong bếp, trong phòng để đồ, trên mái nhà…)
– Miêu tả hình dáng và đặc điểm của con mèo: Kích thước con mèo, màu sắc lông của con mèo, đôi mắt,…
– Miêu tả trạng thái khi con mèo đang rình bắt chuột: Tập trung cao độ, nằm im rình bắt, lao nhanh vồ chuột,…
3. Kết bài
– Cảm nhận của em về con mèo: Mèo là loài vật rất có ích, tiêu diệt lũ chuột cắn phá trong mỗi nhà dân.
“Meo meo meo, rửa mặt như mèo. Xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu. Khăn mặt đâu mà ngồi liếm láp. Đau mắt rồi lại khóc meo meo..” Mỗi khi giai điệu bài hát đó vang lên, em lại nhớ đến hình ảnh chú mèo Mướp xinh xắn, đáng yêu nhà mình. Ngoài việc nằm ườn ra phơi nắng, Mướp cũng đặc biệt dũng mãnh khi rình bắt chuột.
Mướp là giống mèo nhà, được ông ngoại em đem từ quê lên cho. Những trưa nắng đẹp, chú ta thường nằm sưởi nắng trên hiên, gần cửa ra vào. Bàn học của em đặt cạnh cửa sổ gần đó, em có thói quen vừa học bài vừa để ý hành động của Mướp. Một hôm, Mướp đang lim dim tắm nắng như cục bông ba kết hợp màu đen, trắng, xám thì hai cái tai nhỏ của nó chợt giật giật, dựng thẳng lên như nghe ngóng được điều gì đó. Hai mắt đang nhắm từ từ mở ra để lộ đôi mắt tròn xoe như hai viên bi ve, sáng long lanh. Cái mũi hồng hồng ươn ướt nhẹ nhàng đưa theo những sợi ria trắng như cước hai bên mép. Thân hình mảnh mai của Mướp cũng từ từ nâng khỏi mặt sân, hai chân dài của nó tao nhã đứng thẳng dậy. Cái đầu nho nhỏ hướng về phía góc sân, nơi có những tấm bìa hỏng xếp chồng lên nhau.
Em tò mò nhìn theo tầm mắt của Mướp, nghe tiếng chít chít vang lên khe khẽ, thầm bội phục đôi tai bé nhỏ mà vô cùng thính nhạy của nó. Dường như ngay lập tức khi cái đuôi của con chuột thò ra, Mướp cong đôi chân với lớp đệm thịt mềm mại để lấy đà rồi như một tia chớp “phốc” một cái phóng thẳng đến. Chuột kia bị túm có vẻ vô cùng hoảng sợ, hoang mang tìm cách chạy loạn khắp nơi. Nhưng Mướp nào có thể dễ dàng buông tha con mồi trước mắt. Nó nhấc chân, ánh mắt sáng lên, chăm chú nhìn theo từng đường chạy trốn của con chuột. Chuột con đáng thương, chạy đến đâu liền bị chặn đứng đến đó. Nó nhìn Mướp bằng ánh mắt đầy hoảng sợ mà không thể làm gì khác. Mướp hăng say đuổi theo con chuột, cái chân đầy vuốt sắc thỉnh thoảng lại giơ ra, đạp lấy đuôi chuột. Sau đó, nó lại nhấc chân lên cho chuột chạy giống như đang vờn giỡn. Đến khi chuột đã thấm mệt, không còn sức lực để chạy nữa, nằm phục xuống đất, nó mới vui vẻ thưởng thức con mồi mình vừa săn được.
Ánh nắng ấm áp lại ôm lấy chú mèo lười, Mướp thong dong hưởng thụ. Song từng giác quan bén nhạy của nó vẫn hoạt động, thực hiện nhiệm vụ rình và phát hiện những kẻ phá hoại như chuột. Cứ như vậy, Mướp giữ vai trò như một vị dũng sĩ can đảm, tài năng, canh gác cho gia đình em khỏi lũ chuột phá phách. Loài chuột sợ hãi móng vuốt chính xác của Mướp, có một thời gian trốn đi thật xa, cẩn thận. Nhưng tài rình bắt của Mướp không phải bình thường, nó có thể phát hiện được mọi chỗ ẩn núp của họ hàng nhà chuột. Và sau đó phô trương sức mạnh, tiêu diệt sạch sẽ.
Thời gian trôi qua, Mướp dần trưởng thành hơn về cả ngoại hình và kỹ năng bắt chuột của mình. Hình ảnh rình bắt chuột của Mướp đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc về khả năng đặc biệt của loài mèo. Em càng yêu quý và trân trọng chúng hơn.
Bất cứ một con mèo nào cũng không ưa loài chuột dù là mèo cảnh, mèo nhà hay mèo hoang, con mèo nhà em cực kì ghét chuột, chỉ cần nghe tiếng “chít chít” của chuột vang lên ở đâu là nó lao tới săn lùng bằng được.
Có lần, em thấy chú ta nằm im trên nóc chạn từ sáng tới trưa, hóa ra chú bỏ cả bữa cơm trưa để nằm rình bắt chuột. Con mèo nhà em khá to, nặng khoảng 3kg, bộ lông màu xám đậm vài sọc vằn màu đen, đôi tai to vểnh lên, đôi mắt đen tuyền trong như hai hạt nhãn, cặp ria mép màu đen cong vút, chiếc đuôi dài cân đối với cơ thể. Không biết con chuột nào đã xui xẻo rơi vào tầm ngắm của mèo, mèo ta nằm im ở đó nhưng ánh mắt và đôi tai lại liên tục quan sát và lắng nghe từng tiếng động nhỏ nhất, nó đang trong tư thế luôn trực chiến đấu, chỉ cần chuột kia ló mặt ra là “ăn đòn” ngay. Rồi bỗng, em nghe thấy tiếng chạy thật nhanh, mèo ta dùng móng vuốt vừa đuổi vừa cào và vồ lấy, trong chớp mắt con chuột đã nằm im bất động, sau khi giành được chiến lợi phẩm, mèo ta lặng lẽ tha ra ngoài vườn và xử lý êm đẹp.
Từ ngày có con mèo, nhà em đã vắng bóng hẳn lũ chuột, không lo cắn phá đồ đạc và ăn đồ nữa.
Con mèo nhà em rất đẹp. Bộ lông hai màu: đầu và lưng đen nhánh, bụng trắng phau mượt mà. Mắt như viên ngọc bích trong veo. Ria mép chia ra như những kim bạc bé tí. Hai cái tai rất xinh lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Cái mũi đo đỏ, ươn ướt. Bốn chân như được đi giày, êm nhẹ. Tư thế nằm nhàn nhã, cái đuôi lúc thì uốn cong, lúc thì vắt qua vắt lại, bốn chân duỗi thẳng ra trên cái mặt hoa chiếc đòn sứ.
Làm xong bài toán khó, em ngoảnh lại, con mèo đã biến đâu mát. Buổi sáng nay, bố mẹ và em Thu đi vắng, cảnh nhà vắng lặng, êm đềm. Bống em nghe thấy tiếng chuột kêu “réo… rít!”…, con mèo từ phòng trong nhà đi ra, ngoạm một mụ chuột to tướng, cái đuôi chuột kéo lê trên mặt đất.
Đặt con chuột lên nền nhà, rồi con mèo nằm im ngó. Con chuột chưa chết, hay nó vờ chết? Con mèo cứ lấy chân hất qua hất lại, vần lên vần xuống rồi bỏ con mồi ra. Mèo lùi xa, nằm rình, hai chân trước choài về phía trước. Em nín thở, ngó nhìn. Bất ngờ, con chuột tinh ma nhổm dậy bỏ chạy. Nó sắp chui qua cửa. Nhanh như cắt, con mèo nhảy lên, phóng tới. Con chuột lại réo lên! Những chiếc vuốt nhọn của con mèo đã bấm vào chân và lưng chuột. Chuột bị mèo cắn vào cổ, vào đầu, máu rỉ ra. Đi đời nhà ma con chuột tinh quái đã từng leo lên bàn học của em phóng uế mấy lần.
Sau khi ngoạm cổ chuột lôi đi, độ nửa tiếng sau, con mèo đã nằm duỗi chân sưởi nắng trên thềm nhà. Nó nằm, lim dim cặp mắt. Bữa cơm chiều nay, thế nào mẹ em cũng sẽ thưởng chiến công cho chú ta một khúc cá rán. Em Thu lại bế nó vào lòng, vừa vuốt ve vừa chuyện trò thủ thỉ.
Trước đây nhà em không nuôi mèo, lũ chuột đã hoành hành ác liệt, chúng cắn phá đồ đạc, dây điện, ăn hết thức ăn và rau củ quả, thế nhưng từ khi mẹ em xin một chú mèo từ nhà bác về, chú rất chăm rình bắt chuột, một mình chú tiêu diệt cả đàn chuột và làm cho chúng khiếp sợ.
Con mèo không chỉ có ngoại hình đẹp mà tài bắt chuột cũng rất giỏi, nó có bộ lông màu trắng muốt, rất mềm mịn và dày trông như một cục bông di động, đôi mắt to và sáng nhìn xuyên màn đêm, đôi răng nanh sắc nhọn sáng loáng nhe ra là lũ chuột khiếp sợ. Mèo ta biết hết lũ chuột đang ở đâu, chỉ chờ có cơ hội chúng ra khỏi ổ đi tìm thức ăn là mèo sẽ rình bắt cho bằng được. Hôm ấy, con mèo nằm trên khe mái giữa hai ngôi nhà, chắc hẳn trong mái có ổ chuột, vậy nên nó nằm phủ phục chờ tấn công, đôi mắt nhìn chăm chú không chớp, đôi tai nhỏ xíu dựng đứng lên nghe ngóng tình hình, đôi chân rung rung như sẵn sàng lao nhanh. Cuối cùng, chuột cũng xuất hiện, hai con mắt ti hí đảo qua đảo lại, vừa mới leo lên mái, chuột đã bị con mèo nhảy bổ vào cắn vồ tới tấp, tất cả chỉ diễn ra trong vài giây mèo ta đã hạ gục tên chuột ranh mãnh. Đặc biệt, con mèo nhà em bắt chuột nhưng không ăn, nó chỉ lặng lẽ đem ra góc vườn rồi vứt ở đó, không thể đếm nổi số lần mẹ em nhặt xác chuột đi vứt bởi chiến công của con mèo quá nhiều.
Cả nhà em ai cũng phải thán phục tài bắt chuột và sự nhanh nhẹn của con mèo, nhờ có nó mà mỗi đêm gia đình em đã được ngon giấc, không còn tiếng sục sạo, đổ vỡ và gặm nhấm của lũ chuột đáng ghét.
Nhà em có nuôi một con mèo, em đặt tên cho nó là Miu. Miu nhà em mới nuôi được vài tháng nhưng nó lớn rất nhanh, cũng bởi nó rất háu ăn và chăm chỉ tập luyện rình bắt chuột.
Em đã nhiều lần chứng kiến cuộc “rượt đuổi” của con mèo với lũ chuột, và lần nào nó cũng là người thắng, ấn tượng nhất là lần nó rình bắt chuột trong bếp. Miu là một con mèo mướp với bộ lông vàng pha trắng rất mượt, nó có đôi mắt màu xanh biếc sáng rực, bộ ria mép dài cong vút. Đang nằm cuộn mình trong chiếc hộp giấy, nghe thấy tiếng động trong bếp, mèo ta liền đứng phắt dậy, dựng đuôi lên và nhanh như cắt lao thẳng vào bếp, đôi mắt to tròn như hai viên bi ve láo liên nhìn xung quanh. Rồi như đã định hình được vị trí của con chuột, nó cẩn thận, rón rén từng bước, những ngón chân bé nhỏ, êm như nệm nhung giúp nó đi không tạo ra bất cứ âm thanh gì, lặng lẽ tiến gần đến chỗ con chuột. Chắc hẳn con chuột đang nằm trong khe tủ, con mèo không thể chui vào nhưng con chuột bắt buộc phải chui ra, thế là con mèo nằm im ở đó rình con chuột chui ra. Rồi con chuột đã mắc bẫy, nó tưởng mèo đã đi nên thò ra ngoài, mèo ta nhanh chân dùng móng vuốt vồ lấy, con chuột đã nằm gọn trong răng nanh và móng vuốt của mèo.
Cắp con chuột trên miệng, Miu ta hiên ngang mang chiến lợi phẩm ra ngoài khoe với chủ, ai nhìn thấy cũng khen Miu giỏi.