/tmp/vycsd.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn Trong giấc mơ, em được một bà tiên cho ba điều ước và em đã thực hiện gồm dàn ý chi tiết, 5 bài văn mẫu được tuyển chọn từ các bài văn đạt điểm cao của học sinh trên cả nước giúp bạn đạt điểm cao trong bài viết Tập làm văn lớp 4.
Đề bài: Trong giấc mơ, em được một bà tiên cho ba điều ước và em đã thực hiện cả ba điều ước đó. Hãy kể lại câu chuyện ấy theo trình tự thời gian.
a) Mở bài
– Giới thiệu địa điểm, thời gian em mơ gặp bà tiên. Trong giấc ngủ của em, tại nhà em.
– Bà tiên đã nói với em điều gì? Bà tiên cho em ba điều ước và chỉ có ba điều mà thôi.
b) Thân bài
– Em đã lần lượt thực hiện các điều ước như thế nào? (ước mẹ khỏi bệnh, ước cái xe đạp mới cho ba, ước cái cặp sách mới cho em)
– Kết quả ra sao? Ba diều ước vừa thành hiện thực.
c) Kết bài
– Cảm nghĩ của em khi thức giấc? Tiếc giấc mơ đẹp.
Hoàng hôn buông nhanh xuống mái nhà. Em dọn sạch nhà cửa, chuẩn bị cơm nước, học bài xong mà bố mẹ vẫn chưa về. Mưa lâm râm làm em bồn chồn ngóng bố mẹ.
Em nhìn ra cửa, lạ chưa, một bà tiên áo xanh đứng đó tự bao giờ. Bà tiên có khuôn mặt trái xoan, bàn tay trắng muốt thon dài như bàn tay của nghệ sĩ dương cầm. Bà tiên đến bên em mỉm cười, dịu dàng bảo:
– Con ngoan lắm. Ta cho con ba điều ước và con nhớ chỉ ước đúng ba điều thôi nhé!
Điều thứ nhất em mong trời ngừng mưa để ba mẹ đi làm về không bị ướt. Điều ước thứ hai em mong mẹ khỏi bệnh đau lưng. Điều thứ ba em mong em trở thành người lớn để giúp đỡ bố mẹ. Thoáng chốc, cả ba điều ước đều được thực hiện. Tiếng chuông gọi cửa làm em choàng tỉnh. Hoá ra đó chỉ là giấc mơ.
Ba mẹ em đi làm về không bị ướt mưa. Trời đã tạnh từ lúc nào. Một trong ba điều ước bà tiên tặng đã trở thành hiện thực. Em sẽ cố gắng giúp đỡ mẹ bớt công việc nhà và học giỏi để biến hai điều ước còn lại thành hiện thực.
Hôm ấy, khi đã chìm sâu vào giấc ngủ em có một giấc mơ vô cùng kì lạ, đó là giấc mơ đặt chân đến một vùng đất thần tiên, nơi mà mọi vật đều vô cùng xinh đẹp, lấp lánh, ở đó em gặp những người bạn mới biết bay, nhìn thấy nhiều loài hoa đẹp, nhiều loại quả thơm ngon mà em chưa từng được nhìn thấy. Bước sâu hơn nữa vào vùng đất thần tiên thì em gặp được một bà tiên đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ, phúc hậu. Bà tiên đã cho em ba điều ước và em có thể ước bất kì điều gì. Lúc này em vô cùng hào hứng và vui vẻ, em suy nghĩ xem mình thích điều gì để có thể cầu xin bà Tiên biến nó thành hiện thực cho mình.
Điều ước đầu tiên, em ước được gặp lại ông nội của mình. Nghe có vẻ kỳ lạ nhưng vì ông nội của em đã mất khi em còn nhỏ, hình dáng của ông nội ra sao hay sự thương yêu của ông dành cho em thì em cũng chỉ nghe qua lời kể của bà của mẹ. Dù chưa từng gặp mặt nhưng em rất yêu thương ông và mong muốn có thể một lần nhìn thấy ông, ôm ông và nói với ông rằng em rất yêu thương người. Bây giờ khi được bà Tiên ban cho ba điều ước em nhất định sẽ dùng điều ước đầu tiên của mình để gặp được ông. Khi em vừa nói ra điều ước của mình thì trước mặt em bỗng xuất hiện một người đàn ông lớn tuổi, đầu tóc đã điểm những sợi bạc nhưng đôi mắt hiền từ, nụ cười đầy ôn tồn.
Em biết đây chính là ông của mình nên ôm chầm lấy ông và kể cho ông nghe những câu chuyện thú vị mà mình đã trải qua. Ông ôm em và nhẹ nhàng xoa đầu em, em vui lắm vì đây là lần đầu em gặp ông và khi cuộc gặp gỡ kết thúc em đã nói em rất yêu ông. Ông cười đầy hạnh phúc và biến mất trong làn sương mờ ảo. Điều ước thứ hai mà em ước đó chính là cho thời gian quay trở lại ba ngày trước để em thay đổi hành vi, không làm cho ba mẹ phải phiền lòng, đó là khi em đi chơi và nói dối bố mẹ, khi về dù mẹ chỉ nhắc nhở nhưng em biết mẹ đã rất buồn. Điều ước này giúp em trở lại khoảng thời gian ấy và em đã ngoan ngoãn ở nhà học bài, điều này làm cho bố mẹ em rất vui lòng.
Điều ước cuối cùng mà em xin bà tiên đó chính là được mang một ít hoa quả tươi ngon ở đây về nhà để chia sẻ cho em trai của em. Và lần này bà tiên cũng vui vẻ thực hiện điều ước của em. Đây là một chuyến đi đầy thú vị, em đã có nhiều trải nghiệm ở thế giới thần tiên. Khi tỉnh dậy biết chỉ là giấc mơ nhưng em cũng đã rất vui và hạnh phúc.
Chủ nhật, em giúp mẹ phơi quần áo, lau nhà và nấu ăn. Cơm nước và rửa chậu bát xong, em khoan khoái ngã mình lên chiếc ghế dài nghỉ trưa.
Bỗng một bà tiên khoác chiếc áo trắng ngà có đính những hạt bạch ngọc lấp lánh bước vào nhà. Bà tiên có đôi mắt hiền từ và đôi môi đỏ như môi của công chúa Bạch Tuyết. Bà dịu dàng xoa đầu em:
– Con ngoan lắm. Biết giúp mẹ thế này là tốt. Ta thương cho con ba điều ước. Con có mong ước gì thì hãy nói với ta!
Nghĩ đến mẹ buôn bán tảo tần ở chợ xa, em ước mẹ có một cửa hàng nhỏ tại nhà. Thương bố vất vả đi làm từ sớm tới khuya mới về, phải đón xe buýt cực nhọc, em ước bố có một chiếc xe gắn máy cho tiện dụng. Bà em tuổi già hay bệnh và ho hoài. Em ước bà được hồng hào, khỏe mạnh và đứt những cơn ho.
Gian nhà em bỗng trở thành tiệm tạp hóa, bác bán hàng là mẹ em. Bà em mọi khi vẫn nằm trên giường trong buồng, bước ra giục em lo cơm chiều vì bố sắp đi làm về. Bà hồng hào, tươi tỉnh. Em sung sướng cầm tay bà:
– Bà ơi. Bà khỏe rồi hả bà?
Bố đi làm về. Cả nhà vui vẻ vì những câu chuyện bố kể. Bố cười to quá làm ánh sáng trắng do tà áo bạch ngọc của bà tiên phát ra vụt tắt. Em choàng tỉnh dậy. Hoá ra, tất cả chỉ là một giấc mơ.
Em cố gắng học tập giỏi để sau này có nghề nghiệp vững vàng. Em sẽ dành dụm tặng ba mẹ một cửa tiệm tạp hoá như đã ước trong mơ. Còn bà, em sẽ chăm sóc bà thật tốt hơn nữa, để bà thoải mái, mau chóng khỏi bệnh.
Đêm nào em cũng nằm mơ, nhưng chưa bao giờ em lại có được một giấc mơ kì diệu đến vậy. Em nằm mơ thấy mình lạc vào một thế giới thần tiên thật diệu kỳ, bốn bề mây phủ, sơn thủy hữu tình và gặp một bà tiên. Bà nói: “cháu yêu, cháu là một đứa trẻ ngoan vì đã biết nghe lời bố mẹ, chăm chỉ học hành và làm nhiều việc giúp đỡ gia đình. Bây giờ bà muốn tặng cho cháu ba điều ước”.
Em vui ơi là vui vì quá bất ngờ. Nhưng nghĩ mãi nhưng cũng không biết nên chọn điều ước nào và cuối cùng em đã ước: con ước con được thật nhiều kẹo để mỗi khi con thèm là có ngay. Bà tiên mỉm cười xoa đầu em và đồng ý.
Hôm trước, mẹ mua cho con một bộ búp bê Baby. Con thích lắm. Con ước được xinh như búp bê để có nhiều quần áo đẹp và giày dép mới. Vừa nói xong thì bỗng nhiên có một làn khói trắng nhẹ nhàng bay qua rồi dần dần biến mất. Trước mặt em lúc này có biết bao nhiêu là quần áo đẹp đủ các màu sắc rực rỡ và bao nhiêu là váy, là giày dép…, thứ gì cũng đẹp làm em hoa cả mắt. Em sung sướng reo lên. Bà tiên mỉm cười rồi nói: Thế là con đã ước hai điều rồi, chỉ còn một điều ước cuối cùng nữ thôi.
Nhưng khi được như búp bê rồi em lại nhận ra rằng: chẳng có điều gì quý hơn là được làm con của bố mẹ, được bố mẹ yêu thương và chăm sóc. Và thế là em đã được bà tiên cho cả ba điều ước, và được bà khen là em bé ngoan. Em vô cùng vui sướng.
Trong chúng ta, chắc ai cũng đã từng có những giấc mơ đẹp. Có bạn mơ thấy mình đang lắc lư trên con tàu vũ trụ trong không gian mênh mông, có bạn thì mơ thấy những cô tấm trong truyện cổ tích. Còn mình, mình cũng có một giấc mơ thật đẹp, mình mơ thấy được cô tiên ban cho ba điều ước. Tỉnh dậy mà mình còn ngỡ như là mơ.
Chuyện là vào cuối tuần trước, vì không phải dậy đi học nên mẹ cho phép mình thức khuya hơn mọi ngày. Cầm quyển truyện cổ tích trên tay, mình mải mê đọc thế rồi ngủ quên lúc nào không hay biết. Mình mơ thấy mình lạc vào một miền đất, vô cùng tươi đẹp, ở đó có nhiều hoa bướm, có nắng vàng và đầy sắc hương. Thì ra, đó là thế giới của những cô tiên xinh đẹp. Đón mình là một cố tiên có mái tóc vàng óng ánh, món quà tặng cho mình trong lần đầu gặp gỡ của cô là ba điều ước. Mình cứ đi từ bỡ ngỡ này đến bỡ ngỡ khác. Nhìn mọi người tung tăng bay lượn nô đùa cùng chim, cùng bướm, nhảy nhót trên những đám mây bồng bềnh. Mình thầm ước:
– Ước gì mình biết bay như họ!
Bỗng nhiên, mình thấy người nhẹ bỗng, dường như chỉ cần dang hai tay ra là bay được. Mình sung sướng và thỏa thích ngắm cảnh trời đất bao la. Nhưng ngắm mãi rồi cũng chán.
Mình lại ước được xinh đẹp như các nàng tiên. Và phép màu đã lập tức biến ước mơ của mình thành hiện thực. Giờ mình đã biến thành một nàng tiên có đôi mắt xanh đẹp, mái tóc vàng óng ả, làn da trắng trong chiếc váy hồng dễ thương. Mình thấy hài lòng quá, mình cứ chơi, cứ đùa vui cho đến khi thấm mệt, bụng đói, mình nghĩ đến những món ăn hấp dẫn của mẹ… Nhưng hỡi ôi! Ở đây làm gì có cơm, có những món ngon mà mình thích. Nghĩ đến mẹ, mình òa khóc. Lòng thầm ước được đến bên mẹ thật nhanh, muốn được trở lại là mình, sống thế giới của mình với bố mẹ, trường lớp, thầy cô và bạn bè…
Như hiểu được tâm sự của mình, cô tiên khẽ mỉm đầu cười gật gù… Bên tai mình văng vẳng tiếng gọi của mẹ:
– Con gái à! Dậy thôi, mẹ đã chuẩn bị bữa sáng cho con rồi.
Mình choàng tỉnh, bâng khuâng với giấc mơ kì lạ, vội dụi đầu vào trong vòng tay âu yếm của mẹ và chợt nhận ra: Cuộc sống này đáng yêu biết bao!