/tmp/wcwme.jpg
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu Tả thầy (cô) hiệu trưởng trường em lớp 5 được chọn lọc, tổng hợp từ những bài viết tập làm văn của học sinh lớp 5 trên cả nước. Hi vọng với bài văn mẫu này, các em sẽ biết cách triển khai ý, tích lũy thêm vốn từ để viết bài văn Tả thầy (cô) hiệu trưởng trường em hay.
Đề bài: Tả thầy (cô) hiệu trưởng trường em.
1. Mở bài:
– Thầy hiệu trưởng trường em là người mà cả trường luôn kính trọng.
2. Thân bài:
a) Hình dáng:
– Thầy đã ngoài năm mươi, mái tóc điểm bạc.
– Dáng người cao tầm thước, làn da ngăm ngăm.
– Thường mặc những bộ âu phục màu nhạt. Ngày lễ hội, thầy mặc bộ vest màu xám.
– Chân đi giày đen.
– Thường đeo kính trắng.
– Đôi mắt sâu và sáng, thể hiện sự năng động.
– Khuôn mặt vuông vức.
– Trán cao.
b) Tính tình:
– Thầy tận tụy với công việc ở trường.
– Quan tâm đến tất cả học sinh, nhất là học sinh nghèo, quan tâm đến đồng nghiệp.
– Nhiệt tình trong công tác giáo dục học sinh phạm lỗi.
– Hết lòng xây dựng trường lớp.
– Mong học sinh chăm ngoan, học giỏi và thành đạt.
3. Kết bài:
– Chúng em rất biết ơn thầy hiệu trưởng.
– Em xem thầy như người cha thứ hai của mình.
Thầy hiệu trưởng mới chuyển về trường em được một năm. Tuy thời gian chưa nhiều nhưng thầy đã để lại trong lòng học trò chúng em ấn tượng sâu sắc.
Thầy hiệu trưởng năm nay khoảng năm mươi tuổi. Thầy cao khoảng một mét bảy mươi. Thầy có khuôn mặt hơi vuông, nước da màu bánh mật, mũi thẳng. Mắt thầy to, đen. Lông mày đậm. Khi đến trường, thầy mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen trông rất lịch sự. Thầy đi giày đen được đánh bóng cẩn thận. Hôm nào trời mưa con thấy thầy đi dép quai hậu.
Thầy không đeo đồng hồ mạ bạc hay mạ vàng như những thầy giáo khác. Thầy đeo một cái đồng hồ điện tử màu đen, tuy là thế nhưng em lại thấy rất hợp với phong cách của thầy. Thầy thường đến trường rất sớm. Có hôm, em phải đi thật sớm để làm trực nhật, vậy mà thầy đã có mặt ở trường.
Vào ngày thứ hai đầu tuần, thầy lên nhận xét về thành tích cũng như những điểm còn hạn chế của từng khối lớp. Thầy nói rất ngắn gọn, rõ ràng và dễ hiểu. Trong đêm liên hoan văn nghệ chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11, thầy đã hát một bài. Chúng em không ngờ thầy lại hát hay như thế. Lời bài hát vừa kết thúc, một tràng pháo tay vang lên không dứt.
Em yêu quý và kính trọng thầy hiệu trưởng trường em nhiều lắm. Trước đây em ước mơ lớn lên con sẽ làm bác sĩ. Nhưng nhìn thầy, em lại muốn sau này sẽ làm thầy giáo. Dù sau này rời xa mái trường, em vẫn không thể nào quên được hình ảnh của thầy.
Trường em có rất nhiều thầy cô giáo, ai cũng đều đáng quý, đáng tôn kính và để lại cho em nhiều ấn tượng. Nhưng người mà em ấn tượng nhất là thầy hiệu trưởng của trường.
Thầy hiệu trưởng trường em có tên đầy đủ là Lê Tuấn Anh. Em không biết rõ độ tuổi chính xác của thầy nhưng trông thầy còn khá trẻ, chắc vào khoảng tuổi 40. Thầy có dáng người cao ráo, gương mặt chữ điền thanh tú, nghiêm nghị. Mái tóc thầy đen nhánh, rẽ ngôi, sống mũi dài và thẳng cùng nụ cười rạng rỡ. Vì thầy bị cận nên thường đeo kính, lúc đeo kính trọng thầy thật thu hút, toát ra khí chất của một người lãnh đạo.
Mỗi giờ chào cờ vào sáng thứ hai, em được nghe thầy lên phát biểu. Trong bộ vest gọn gàng và lịch sự, thầy dõng dạc nhận xét về kết quả học tập trong một tuần của toàn trường, đồng thời đề ra mục tiêu, kế hoạch cho tuần học mới. Giọng thầy thật ấm áp, có lúc ân cần dặn dò chúng em học tập, có khi lại nghiêm khắc phê bình những điều chưa tốt của chúng em. Thầy luôn vạch ra những yêu cầu thi đua trong tuần tới để chúng em học tập và cố gắng hơn mỗi ngày.
Mấy bạn trong lớp em cứ bảo thầy hiệu trưởng nghiêm khắc nên ai cũng sợ, vậy mà có hôm thầy bước vào lớp dạy chúng em một tiết, lúc đó mọi người mới vỡ lẽ tính cách của thầy. Thầy luôn thương yêu học sinh, thầy cũng dạy bài rất kỹ và chỉ tiết. Những ai còn thắc mắc về cách giải của bài thầy dành thời gian để giảng lại.
Trong ánh mắt thầy, em cảm nhận được sự ấm áp và ân cần của thầy. Đôi lúc nhìn thầy, em cảm giác như đó là cha mình vậy, có lẽ bởi suy gần gũi mà thầy mang lại đã bồi đắp trong em lòng quý mến lớn lao.
Từ ngày thầy về trường lãnh đạo, trường đã có những bước tiến mới và vững chắc. Nhiều cuộc thi được phát động hơn và có nhiều học sinh ưu tú đạt giải cấp tỉnh, cấp thành phố, mang lại những thành tích vượt bậc về chất lượng cho trường. Các thầy cô trong trường ai cũng kính trọng thầy bởi sự thân thiện mà thân mang lại trong quan hệ với đồng nghiệp.
Em rất kính mến thầy hiệu trưởng của trường. Em mong rằng thầy sẽ không chuyển công tác mà ở lại trường thêm nhiều năm nữa để dìu dắt, dạy dỗ chúng em nên người.
Trường học là ngôi nhà thứ hai của em, thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai của em. Trong trường em, người em yêu quý nhất chính là thầy hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng trường em năm nay đã hơn ba mươi tuổi. Thầy có dáng người cao, thân hình cân đối và làn da màu bánh mật. Mái tóc thầy được chải chuốt gọn gàng càng làm tăng vẻ trí thức. Mỗi ngày đến trường, thầy đều lịch sự trong chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần tây đen cùng chiếc cà vạt.
Thầy có khuôn mặt vuông chữ điền với ánh nhìn cương nghị và nghiêm túc. Trong đôi mắt thầy, em nhìn thấy cả một biển trời yêu thương thầy dành cho học sinh và cả nhiệt huyết thầy dành cho nghề. Em ấn tượng nhất với đôi bàn tay của thầy, đôi bàn tay gầy gầy với những vết chai sạn do nhiều năm cầm phấn.
Thầy có giọng nói trầm ấm và truyền cảm. Thầy hiền lành nhưng cũng rất nghiêm khắc, đặc biệt là trong vấn đề học tập và rèn luyện đạo đức của học sinh. Khi có học sinh vi phạm, thầy sẽ luôn nhắc nhở khuyên nhủ để học sinh đó tự nhận ra cái sai trong hành vi của mình sau đó tự tìm cách sửa lỗi.
Không chỉ thế thầy còn rất tâm lí. Thầy luôn yêu thương học sinh như con của mình, đối xử với tất cả các học sinh một cách bình đẳng, không phân biệt giàu nghèo, học giỏi hay không học giỏi. Chính vì vậy mà học sinh ai cũng yêu quý thầy.
Em cũng rất yêu quý thầy và coi thầy là người cha thứ hai của mình. Em mong thầy luôn khỏe mạnh, tận tâm và nhiệt huyết với công việc.
Ở trường em, thầy hiệu trưởng là người mà mọi người đều kính trọng.
Thầy đã ngoài năm mươi tuổi, mái tóc điểm bạc, tuổi nghề của thầy cũng khá cao. Tuy vậy, thầy là người năng động nhất ở trường. Với dáng đi nhanh nhẹn cùng với vóc người tầm thước và làn da ngăm ngăm nên trông thầy thật chắc, thật khỏe. Thầy thường mặc những bộ âu phục màu nhạt.
Em thích nhất là chiếc áo sơ mi trắng mà thầy thường mặc vào mỗi buổi sáng thứ hai. Màu áo ấy cũng là màu áo mà bao lớp học trò của thầy đã mặc. Những ngày lễ, hội thầy thường mặc bộ vest màu xám. Tuy tuổi cao nhưng khuôn mặt của thầy vẫn vuông vức luôn thể hiện sự vui tươi, trìu mến với chúng em.
Thầy thường mang kính trắng nhưng khi trò chuyện với chúng em, thầy thường không đeo kính. Những lúc ấy chúng em nhìn thật rõ đôi mắt sâu và sáng của thầy, đôi mắt luôn biểu lộ sự nhanh nhẹn và giàu lòng nhân ái.
Thầy gương mẫu về mọi mặt, tận tụy với công việc ở trường. Có lần cô giáo chủ nhiệm lớp em bị ốm đột xuất, thầy đã trực tiếp đến dạy lớp chúng em. Thầy giảng bài thật rõ ràng, khúc chiết, ai cũng thích. Thầy luôn quan tâm đến học sinh, lo lắng cho từng hoàn cảnh của học sinh nghèo. Đối với những học sinh chưa ngoan, thầy tận tình uốn nắn.
Nhờ sự tận tâm với học sinh và sự tận tụy với công việc của thầy nên trường em luôn dẫn đầu về mọi mặt. Trường lớp mỗi ngày một khang trang, các học sinh yếu kém mỗi ngày một tiến bộ hơn. Thầy mong từng học sinh chăm ngoan, học giỏi và thành đạt.
Ở ngôi trường tiểu học này, thầy hiệu trưởng là người lo toan nhiều nhất, thầy lo cho trường, lo cho chúng em và chúng em hầu như ai cũng nghĩ rằng: mình có một người cha thứ hai luôn quan tâm lo lắng cho mình.
Trường học chính là ngôi nhà thứ hai của em. Ở đó, em không chỉ được tiếp thu tri thức mà còn được học cách, cách làm người và trường em có rất nhiều thầy cô giáo nhưng em quý nhất là thầy hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng trường em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Thầy có dáng người cao ráo, thân hình khá cân đối. Khuôn mặt thầy phúc hậu trông như ông bụt bước ra từ chuyện cổ tích. Đặc biệt thầy có nụ cười luôn nở trên môi với hàm răng đều như hạt bắp. Mái tóc thầy đã điểm chấm vài sợi bạc- bạc vì tuổi tác, bạc vì những vất vả, toan lo trong công việc và cuộc sống thường nhật. Hằng ngày thầy mặc áo sơ mi trắng dài tay, quần âu màu đen là phẳng phiu đến trường thật giản dị mà rất lịch lãm và rất lịch sự. Thầy luôn là người đến trường sớm nhất và cũng là người về muộn nhất. Giờ truy bài thầy thường đi từng lớp để kiểm tra xem chúng em học bài cũ như thế nào. Khi chúng em học thuộc bài thì thầy có những lời khen và lời động viên khích lệ, còn đối với những bạn không học bài cũ thầy không hề trách mắng hay phạt mà nhẹ nhàng nhắc nhở. Thầy luôn yêu thương học sinh chúng em như con của mình, đối xử với tất cả các học sinh một cách bình đẳng, không phân biệt giàu hay nghèo, học giỏi hay không học học giỏi chính vì thế mà học sinh ai cũng yêu quý thầy. Đặc biệt, thầy luôn quan tâm, để ý, tạo điều kiện cho những bạn học sinh có hoàn cảnh gia đình khó khăn và đặc biệt. Vào những ngày lễ lớn thầy mặc một bộ vest đeo cà vạt sẫm màu rất lịch sự, trang trọng. Vào thứ hai đầu tuần, sau khi lớp trực tuần lên nhận xét các ưu khuyết điểm trong tuần thì thầy lên nhận xét và phổ biến công việc trong tuần tới. Giọng của thầy cất lên rất nhẹ nhàng đầm ấm khiến chúng em không thể nào không nghe.Trong những năm qua thầy đã lãnh đạo trường em đi lên vững vàng đạt nhiều thành tích trong học tập, văn nghệ, thể thao…
Thầy hiệu trưởng của chúng em là một người thầy đáng kính.Em yêu trường học của em và thầy hiệu trưởng. Mai này lên Trung học, chắc chắn hình ảnh của thầy trong tim em sẽ luôn ấm áp, khắc sâu không phai mờ. Hình ảnh ấy là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.