/tmp/splvx.jpg
– Đoạn 1 (4 câu thơ đầu): khái quát chung về phong cảnh Hương Sơn
– Đoạn 2 (10 câu tiếp): vẻ đẹp cảnh Hương Sơn
– Đoạn 3 (còn lại): cảm xúc của nhà thơ về Hương Sơn
Câu 1 (trang 53 sgk Văn 11 Tập 1):
– Với sự tinh tế trong cách miêu tả khung cảnh của Hương Sơn, Chu Mạnh Trinh đã bao quát được toàn bộ khung cảnh khi đến với chùa Hương:
+ khi đến với cảnh Hương ở đây như lên một cảnh tiên giới, đây là chốn bình an, thanh tĩnh, gợi tất cả những gì nhẹ nhàng, thuộc về thế giới tâm linh như với Bụt, Phật từ tấm lòng của tác giả
+ khi quan sát không gian mênh mông của chốn bồng lai tiên cảnh, mọi cảnh vật ở nơi đây đều ấm áp, gợi không khí nhẹ nhàng.
– Cảnh giới nơi đây thanh tịnh, gợi ra những khung cảnh mới về Bụt, Phật, tâm hồn thi sĩ như bâng khuâng, lảng bảng trong tĩnh tại của tâm linh mà vẫn tỉnh táo lạ thường
– Sự hòa quyện giữa vẻ đẹp thiên nhiên, cảm hứng tôn giáo với tinh thần yêu nước của quê hương, đất nước qua đó thể hiện sự tài hoa của tác giả
Câu 2 (trang 53 sgk Văn 11 Tập 1):
– Nhà thơ cảm giác của khách vãn cảnh Hương Sơn khi tiếng chuông chùa:
+ Du khách từ cái thế giới đầy biến động ngoài kia dường như giác ngộ
+ Con người đi vào cảnh thảng thốt với tiếng chày kình
+ Tất cả dường như rũ bỏ những muộn phiền trần gian để hòa với không khí linh thiêng chốn Phật đường
+ Sinh khí Hương Sơn vô hình hiện hữu trong tất cả sự vật
– Tác giả đã nắm bắt được cái tinh thần, thần tình
Câu 3 (trang 53 sgk Văn 11 Tập 1):
– Cách miêu tả của nhà thơ làm cho cảnh vật trở nên có hồn, phảng phất không khí thần tiên, xa lánh với cõi trần đầy bụi bặm.
– Cách miêu tả làm cho bức tranh Hương Sơn nên thơ, nên hoạ
– Những câu thơ nhất mực trong sáng
→ Đó là sản phẩm của một cảm hứng thẩm mĩ cao độ, của tình yêu cái đẹp của cảnh vật đã gắn liền với lòng yêu quê hương đất nước