/tmp/sjwyl.jpg
Nội dung bài viết
Xem thêm Tóm tắt: Số phận con người (M. Sô-lô-khốp)
– Phần 1 (từ đầu đến đang nghịch cát đấy): giới thiệu nhân vật
– Phần 2 (tiếp đó đến chỗ chợt lóe lên như thế): niềm hạnh phúc của bé Va-ni-a
– Phần 3 (còn lại): số phẩn hẩm hiu của Xô-cô-lốp và niềm tin vào sức mạnh của con người Nga
Câu 1 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– Người lính Xô-cô-lốp:
+ Niềm vui sướng và niềm hi vọng cuối cùng đã chôn trên đất Đức.
+ Những đắng cay, bất hạnh: vợ và hai con gái của anh đã bị bọn phát xít giết hại.
+ Bước ra khỏi cuộc chiến không biết đi về đâu, đành về tá túc nhờ nhà người bạn và làm nghề lái xe cho nông trường.
+ Hay uống rượu để dịu bớt nỗi đau.
=> Hoàn cảnh và số phận của An-đrây Xô-cô-lốp đã thể hiện sinh động những nỗi đau đớn, bi kịch của con người trong chiến tranh.
Câu 2 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– Việc Xô-cô-lốp nhận Va-ni-a làm con nuôi tạo ra sự thay đổi lớn trong cuộc đời hai cha con:
+ Bé Va-ni-la được bảo vệ, có nơi nương tựa, có nhà
+ An-đrây có thể tìm lại được ý nghĩa sống, tình yêu thương xoa đi nỗi đau chiến tranh
– Tâm hồn ngây thơ của Va-na-a
+ Mặt mũi lấm lem, quần áo bẩn thỉu, đôi mắt sáng
+ Ngồi trên xe lặng thinh, tư lự, thỉnh thoảng nhìn cha
+ Thể hiện niềm hạnh phúc vui sướng , ước ao, hi vọng khi được nhận làm con
– Lòng nhân hậu của An-đrây:
+ Luôn yêu thương, nhớ đứa con nuôi Va-ni-la
+ Quyết định nhận nuôi Va-ni-la vì tình yêu thương từ tận đáy lòng mình
+ Âm thầm gánh hết mọi đau khổ,không muốn cho Va-ni-a biết
– Điểm nhìn của tác giả cũng hoàn toàn trùng khớp với điểm nhìn của nhân vật An-đrây Xô-cô-lốp
Câu 3 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– An-đrây Xô-cô-lốp đã vượt lên nỗi đau và sự cô đơn của chính mình với một tinh thần trách nhiệm cao cả và một nghị lực phi thường để lo kiếm kế sinh nhai:
+ Anh lại phải ra đi, hai bố con lại thất thểu dắt nhau tìm đến một nơi khác để kiếm sống.
+ An-đrây Xô-cô-lốp đã khóc trong giấc chiêm bao, anh đã kiên cường nuốt thầm nước mắt để cho bé Va-ni-a không phải khóc.
Câu 4 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– Thái độ của người kể chuyện
+ Thể hiện lòng khâm phục, sự quý mến trước bản lĩnh kiên cường, lòng nhân hậu của con người Xô viết.
+ Tin tưởng vào một thế hệ tương lai tốt đẹp qua hình ảnh chú bé Va-ni-a.
+ Tin vào sức mạnh tiềm ẩn và những cống hiến thầm lặng mà to lớn của thế hệ những An-đrây Xô-cô-lốp nói riêng và con người Nga nói chung trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc
– Ý nghĩa lời trữ tình đề ở cuối tác phẩm: đó là lời nhắc nhở, kêu gọi sự quan tâm, trách nhiệm của toàn xã hội đối với mỗi số phận cá nhân bất hạnh
Câu 5 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– Suy nghĩ của tác giả về số phận con người
+ trong cuộc đời sẽ có những số phận khác nhau, có thể gặp nhiều bất hạnh, mất mát nhưng không làm mất đi hi vọng vào niềm tin, hạnh phúc con người
+ nhà văn tin tưởng sâu sắc khi con người dựa vào, chia sẻ, đồng hành với nhau con người xứng đáng có được hạnh phúc
Bài tập 1 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
– Cái mới của truyện ngắn Số phận con người trong việc miêu tả cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của nhân dân Liên Xô:
+ miêu tả chiến tranh trong bộ mặt thật của nó, trong đau khổ, chết chóc, máu me, thể hiện một cách nhìn mới, cách mô tả mới hiện thực cuộc sống sau chiến tranh.
+ nhân vật trong tác phẩm là những con người bình thường, nhỏ bé với tất cả các quan hệ phức tạp đa dạng tiêu biểu cho số phận con người trong chiến tranh.
+ từ hoàn cảnh đau khổ làm nổi bật con người với tính cách kiên cường, hồn hậu, đó là những người vĩ đại
Bài tập 2 (trang 124 sgk Văn 12 Tập 1):
Đoạn văn tham khảo
Thời gian trôi thật nhanh, mới đó mà đã qua mười năm cậu bé Va-ni-a bé ngày nào đã lớn trở thành chàng thanh niên. Cuộc sống của hai cha con cậu giờ đã khá hơn nhiều. Giờ đây cậu là một nhà báo lớn làm cho tòa soạn Mat-xcơ-va. Cậu luôn dành thời gian đi khắp nước Nga để giúp đỡ những em nhỏ mồ côi và những người gặp khó khăn trong cuộc sống. Với người bố An-đrây Xô-cô-lốp cậu luôn dành cho ông sự chăm sóc tận tình. Thường thường cậu dành thời gian cuối tuần để cùng bố ăn tối, đi câu , trượt tuyết và ngắm những hàng bạch dương trắng xóa. Đôi khi cậu dẫn bố đi thăm thú một số nơi. Còn về phẩn An-đrây Xô-cô-lốp, vì đã có tuổi nên sức khỏe ông không còn như trước. Cuộc sống không còn vất vả như xưa, ông có thời gian để làm những việc mình thích. Khi sức khỏe cho phép ông cùng con đi làm từ thiện. Khi sức khỏe yếu hơn ông trở về nhà chăm sóc khu vườn nhỏ của mình và viết sách.