Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ ngắn nhất, hay nhất | Myphamthucuc.vn

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 1

      Tôi yêu mê đắm những buổi sáng mùa đông. Khi mà trời vẫn còn tờ mờ, ánh sáng vẫn còn nhập nhoạng. Những cơn gió lúc ấy lạnh và rét buốt, lùa thẳng vào tận đáy lòng tôi. Trong hương gió ấy, tôi mơ màng mà ngửi thấy hơi sương lạnh, ngửi thấy mùi lá xanh, ngửi thấy cả mùi ngô khoai luộc từ đầu ngõ. Những hơi thở của tôi sẽ tản ra từng quãng khói, hòa vào sương giá, rồi tan biến hẳn. Nhìn quanh, phố phường còn say sưa trong giấc ngủ. Và tôi, như một kẻ ngốc, cứ phơi ra giữ gió lạnh mà chờ dãy đèn phố bên kia tắt đi.

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 2

      Quê hương – hai tiếng yêu thương mà ai đi xa cũng đều mong nhớ hướng về. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, đã nuôi dưỡng em những ngày thơ bé. Quê hương – nơi em có một gia đình hạnh phúc luôn đầy ắp tiếng cười. Nơi ấy có tiếng nói hiền từ, nụ cười ấm áp của bà luôn chờ em mỗi buổi chiều tan học. Quê hương còn là nơi em có những người bạn thân thiết, gắn bó. Mỗi buổi chiều muộn trên triền đê, lũ trẻ con chúng em thường nô đùa và thả diều bên dòng sông nước trong lành ngọt mát. Dù sau này trưởng thành, bước chân em đi tới mọi miền đất nước, trong tim em vẫn mãi vang vọng hai tiếng thiêng liêng: Quê hương!

Xem thêm:  Mở bài phân tích bài thơ Tây Tiến | Myphamthucuc.vn

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 3

      Mấy hôm nay, trời chuyển mình, giũ sạch lớp áo của mùa xuân để hớn hở khoác lên mình tấm áo mùa hạ. Theo đó, như thường lệ, nồm lại về. Những ngày này, ai cũng cảm thấy khó chịu. Hơi nồm bám trên những cửa kính, bám trên khắp nền nhà, bám trên những mặt bàn, rồi bám trên cả những bộ quần áo phơi suốt từ đêm qua. Từ sáng đến tối, ông mặt trời mải ngủ mê, nắng chẳng chịu xuống mặt đất. Người người cứ thế mà trằn trọc, mong nồm nhanh qua để đón nắng hè về.

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 4

      Bầu trời đang trong xanh không một gợn mây, bỗng từ đâu mây đen ùn ùn kéo đến làm đen kịt cả một góc trời. Bồm bộp, mưa rơi trên mái nhà, mưa ào ào rơi xuống sân, rồi mưa ầm ầm như thác đổ. Cả không gian chìm ngập trong một màu trắng xoá. Lát sau, tạnh mưa hẳn. Trời lại tươi sáng như ban nãy. Cây cối như vừa được tắm gội thoả thích, mọi vật như bừng tỉnh. Tất cả đều lộ rõ một vẻ tươi tắn, đáng yêu và tràn đầy sức sống.

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 5

Trưa hè, cái nóng lên đến đỉnh điểm. Đất trời như một cái lò nướng khổng lồ. Ánh nắng chuyển sang màu vàng cam, nướng chín già vạn vật. Dưới sức nóng ấy, cảnh vật bên ngoài như nhòe đi. Hàng cây bên đường ỉu xìu, mấy con gà ngoài vườn ỉu xìu, chú chó bên hiên ỉu xìu, tất cả mọi người cũng ỉu xìu. Đến ngay cả cơn gió, cũng chẳng đem đến sự mát mẻ như ban sáng. Theo làn gió, cái nóng khô khốc lùa vào từng kẽ lá, từng nhành cỏ, từng sợi tóc. Khiến cho cái nóng bức, oi ả càng thêm khó chịu.

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 6

      Tối nay, làm bài tập xong, em ra sân hóng mát và thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên – đêm trăng quê hương. Mặt trăng tròn vành vạnh, màu vàng cam tươi mát như chiếc đĩa vàng lơ lửng mà ko rơi. Thỉnh thoảng, những đám mây trắng mỏng lướt qua tấm gương trăng làm chị Hằng thêm kiêu sa và diễm lệ. Ánh trăng trong tràn ngập khắp cành cây kẽ lá, tràn ngập con đường trắng xóa. Gió mát hiu hiu thổi, cây cối đung đưa. Em yêu đêm trăng đẹp. Em yêu quê hương mình biết bao!

Xem thêm:  Bộ đề Đọc hiểu hạt giống tâm hồn tập 3 | Myphamthucuc.vn

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 7

      Đêm, sau mấy tháng miệt mài bên sách vở tôi tự tưởng cho mình một chuyến về quê, tìm về với vầng trăng quê hương đã làm say lòng biết bao thế hệ. Như chẳng nhận ra sự náo nức non trẻ trong tâm hồn tôi, vầng trăng cứ chậm chạp nhích từng chút, từng chút, trèo qua những ngọn núi, trèo lên cả ngọn tre cao tít tắp, để khi nàng gió vô tình lướt qua làm đung đưa ngọn tre già tôi có cảm giác như ngọn tre kia đang cố với tay níu lấy vầng trăng tròn. Tôi khẽ thích thú với phát hiện của mình rồi nhìn thật lâu vào thứ ánh sáng dìu dịu ấy, tôi đang cố tìm cây đa, chú cuội, chị hằng như ngày còn bé, cố cảm nhận cái ôm ấm áp của thiên nhiên, đất mẹ. Trên cao kia, vầng trăng vẫn cần mẫn như chiếc đèn hải đăng mang ánh sáng của mình gọi nhắc những tâm hồn xa xứ.

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 8

      Thế giới muôn màu với muôn vàn loài hoa khác nhau nhưng loài hoa mà mình yêu quý nhất là bông hồng gai. Mới nghe tên thì cảm thấy loài hoa này thật sắc lạnh nhưng khi bạn tìm hiểu thì thấy loài hoa này vô cùng đáng yêu. Hồng là biểu tượng của phương tây. Hồng là biểu tưởng của sự giàu sang, phú quý. Hồng còn là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu. Hồng đẹp , đẹp một vẻ tự nhiên không chau chuốt bởi hồng là biểu tượng của cái bất khả, cái không thể đạt tới.

Xem thêm:  Bệnh nhân phải tiếp đường đó là loại đường nào? | Myphamthucuc.vn

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 9

      Qua một năm học vất vả với biết bao sự căng thẳng và áp lực nặng nề. Tôi luôn thường trầm mình lại ngắm đêm trăng sáng rực. Có lẽ lúc trăng tròn và đẹp nhất là những hôm rằm. Nó tỏa sáng như ngọn lửa giữa trái tim tôi. Nó thiêu đốt tất cả những căng thẳng phiền toái để lại trong tôi niềm vui cũng như hạnh phúc. Trăng rằm sẽ là kỉ niệm lớn nhất cuộc đời tôi mà tôi sẽ không bao giờ quên

Viết đoạn văn có sử dụng điệp ngữ – Mẫu 10

      Khi cả gia đình tôi vừa dọn mâm cơm chiều ra thì lúc đó trăng cũng đã lên rồi. Lúc này, bầu trời cao vời vợi, những đám mây cứ trôi bồng bềnh. Kìa! Xa xa, phía chân trời vẫn ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Vầng trăng đang từ từ nhô lên sau rặng tre đen của làng, tròn vành vạnh. Vầng trăng bây giờ đã lên cao, tỏa sáng khắp mọi nơi. Xa xa, phía đầu làng, là dòng sông hiền hòa, lóng lánh gợn sang lăn tăn. Dòng sóng sánh, vàng chói lọi như một đường trăng lung linh dát vàng. Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Vạn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Các chú đom đóm thì chơi trò ú tim bay lượn khắp nơi, trốn ở trong các kẽ lá hay quanh lũy tre. Những vì sao đêm long lanh như những ngọn nến đang giúp sức tỏa ánh sáng cùng vầng trăng ấy. Cây cối dựa vào nhau dường như đang chìm vào giấc ngủ. Gió đồng thổi lồng lộng, thảm lúa cứ nhấp nhô, nhấp nhô tới tận mãi chân trời. Nhìn từ xa, tôi cảm thấy làng mình là một bức tranh quê thanh bình, tĩnh mịch. Đứng ở sân ngắm ánh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng sảng khoái.

Xem thêm bài viết thuộc chuyên mục: Học tập